Cầu Ma

Chương 1419: Đạo âm chấn Cổ Táng quốc




Mãi khi chỗ Tô Minh, đạo linh âm thứ năm hòa cùng bốn tiếng trước biến thành hùng hồn sóng âm phủ một nửa khu vực phương nam, phương bắc và trung nguyên chính giữa. Lúc này đạo linh âm thứ năm dần mất lực lượng khuếch tán, biến thành dư âm không ngừng vang vọng. Chính lúc này, Tô Minh đứng bên trên Thất Nguyệt tông mặt tràn ngập điên cuồng.

-Tiếng thứ sáu!

Khóe môi Tô Minh tràn máu, đôi mắt hắn có ngấn máu, đây là vì thân thể bị hao mòn nghiêm trọng tạo thành tổn thương, là bị thiên địa gợn sóng, chấn động tổn thương thân hình cùng linh hồn. Lấy tư chất của Tô Minh vốn không thể rống ra đạo linh âm thứ năm, vì vậy lúc trước thanh âm kia vang lên đánh vỡ pháp tắc thiên địa, khiến cơ thể của hắn tiêu hào vượt xa tu sĩ bình thường rống ra đạo linh âm thứ năm.

Nhưng tất cả cũng có nghĩa là nếu Tô Minh thu lại tất cả thì tư chất sẽ thay đổi, vì hắn phát ra đạo linh âm thứ năm nnhất định phải có tư chất rống ra thanh âm này. Nếu Tô Minh không có thì pháp tắc thiên địa Cổ Táng quốc chắc chắn sẽ khiến Tô Minh có. Chuyện này nói thì huyền diệu nhưng không khó hiểu đạo lý.

Chẳng qua đối với Tô Minh thì hắn sẽ phải chịu đựng khá là thảm liệt, tuy nhiên, nếu hắn đã đi đến bước này rồi tuyệt đối sẽ không trừ bỏ. Cùng với thanh âm vang vọng, ý chí Tiên Tông bùng phát, thân thể Tô Minh héo rút một chút, sự sống bị hút đi hơn phân nửa. Cùng với ý chí, Tô Minh há mồm phát ra đạo linh âm thứ sáu.

Nhất là sơ, tam là thịnh, lục là cường.

Giờ phút này, Tô Minh phát ra đạo linh âm thứ sáu, hắn đã bước chân vào trình độ cường.

Khi đạo linh âm thứ sáu phát ra, xung quanh Thất Nguyệt tông, thanh âm Cổ Thái đại trưởng lão truyền vào tai mỗi một tu sĩ.

-Đề cao cảnh giác, nghiêm cấm hết thảy kẻ quấy rối xuất hiện! Đạo linh âm thứ sáu đem đến tác dụng chấn động, chắc chắn sẽ có kẻ quấy rầy!

Giọng Cổ Thái đại trưởng lão vang bên tai mỗi một tu sĩ Thất Nguyệt tông, bọn họ ai nấy mắt sáng rỡ nâng cao cảnh giác, phòng hộ phạm vi trong ngoài Thất Nguyệt tông trăm vạn dặm như tường đồng vách sắt.

Khi đạo linh âm thứ sáu của Tô Minh truyền ra, tông môn phương tây Cổ Táng quốc vào giây phút này dấy lên xôn xao, là do nhiều người kinh kêu tạo ra tiếng ồn, chấn động vì Tô Minh rống ra đạo linh âm thứ sáu.

Tương tự, đạo linh âm thứ sáu hòa cùng năm tiếng trước, hình thành tiếng nổ ầm ầm như sấm, thiên địa tối sầm, động đất dữ dội. Đạo linh âm của Tô Minh phủ lên hơn phân nửa khu vực phương bắc, phương nam, trung nguyên. Trong phạm vi này không tính đến khu vực phương tây, tổng cộng tồn tại ba tông sáu môn. Lúc này tu sĩ ba tông sáu môn đều bị đạo linh âm của Tô Minh chấn động, đặc biệt là những cường giả thông qua đạo linh âm mạnh yếu đoán ra thanh âm này là thứ mấy, bởi vậy gây ra nhiều giật mình.

-Đây là đạo linh âm thứ sáu, hắn đến từ Thất Nguyệt tông.

-Xem ra trong Thất Nguyệt tông lại có một trưởng lão đạo tiên cảnh, xem đạo linh âm này bàng bạc thì chắc người này có khả năng trở thành đạo tôn.

-Tuy nhiên Thất Nguyệt tông có âm mưu gì đây, gõ đạo linh âm mà không tiến hành trong cấm địa sơn môn, càn rỡ như vậy.

Khi đạo linh âm thứ sáu của Tô Minh quanh quẩn, lực lượng khuếch tán biến mất, trong Thất Nguyệt tông, giọng Cổ Thái đại trưởng lão mang theo tang thương và kích động lại vang lên.

-Tô Minh, nếu ngươi có thể gõ tiếng thứ bảy thì sẽ dẫn đến rung động, nếu là tiếng thứ tám sẽ khiến tất cả tông môn hoảng sợ. Nếu như... Ngươi có thể gõ đến tiếng thứ chín sẽ phủ lên nguyên Cổ Táng quốc, hoàng sẽ nghe thấy.

Thân thể Tô Minh héo rút như ông lão, khóe miệng đầy máu, trong mắt có nhiều tơ máu, dường như hắn không nghe thấy lời Cổ Thái đại trưởng lão nói. Tô Minh hít sâu, khi Cổ Thái đại trưởng lão chưa dứt lời hắn đã vận chuyển ý chí Minh Hoàng.

Tô Minh ngửa đầu phát ra đạo linh âm thứ bảy.

-Tiếng thứ bảy!

Thanh âm truyền ra hoàn toàn lất át thanh âm của Cổ Thái đại trưởng lão, không phải vì tu vi của hắn vượt qua lão mà bởi vì đạo linh âm lan ra gần sáu phần Cổ Táng quốc hình thành cộng minh.

-Grao!

Giọng Tô Minh truyền ra, người hắn run rẩy héo rút, sắp thành thây khô,, mái tóc của hắn trở thành màu xám, máu sắp khô cạn, sự sống như sắp xói mòn.

Nhưng đạo linh âm thứ bảy vẫn cố chấp truyền khắp phương tây, phủ lên mọi khu vực phương bắc, bao phủ bất cứ phạm vi phương nam, tràn ngập trung nguyên. Tám phần Cổ Táng quốc vào giây phút này tràn ngập tiếng gào của Tô Minh.

Trong phạm vi này chỉ óc hoàng đô trung nguyên như có điều huyền diệu, thanh âm không thể truyền đến. Chỗ này vẫn như thường, mọi kiến trúc, tông môn, tu sĩ ở phạm vi khác vào giây phút này cảm nhận trong đạo linh âm thứ bảy của Tô Minh chất chứa cố chấp, điên cuồng.

Trong khu vực phương bắc Tu La môn, khi đạo linh âm thứ bảy của Tô Minh quanh quẩn, có nhiều tu sĩ bước ra khỏi trận pháp Tu La giới. Trận pháp tỏa ánh sáng lấp lánh, bọn họ xuất hiện ở phương bắc Cổ Táng quốc lao hướng Thất Nguyệt tông.

Những tu sĩ khá là động nhưng bọn họ không phải là đòn sát thủ thật sự. Lão quái cường giả từ Tu La môn đã xuất hiện bên ngoài Thất Nguyệt tông, vang tiếng nổ điếc tai, trận pháp ngoài Thất Nguyệt tông bị xới tung. Cổ Thái đại trưởng lão lạnh lùng nhìn mọi thứ, mười hai đại trưởng lão bên cạnh lão đều hóa thành cầu vồng bay đi, những trưởng lão khác cũng lao ra.

-Bất cứ người nào của Thất Nguyệt tông đều chết được chỉ không thể để ai đạp bước vào đây, làm hỏng đạo linh âm của tam hoàng tử!

Cổ Thái đại trưởng lão biết rõ khi Tô Minh gõ vang đạo linh âm đến trình độ nhất định thì sẽ có kẻ đến quấy rối, nhưng sẽ không có nhiều người, kẻ ra tay trừ Tu La môn còn có Nhất Đạo tông. Tông môn khác chắn chắn bàng quan, lần này bộc lộ ra tông môn tam hoàng tử ở, có thể nói là bày ra ánh sáng khiến tôn môn khác đắn đo có nên tham gia vào phe nào không.

Cổ Thái đại trưởng lão đã chuẩn bị đầy đủ, trận chiến này dù có đại đạo tôn đến cũng đừng hòng trong thời gian ngắn phá hỏng mọi trận pháp àm Thất Nguyệt tông dốc hết sức mở ra. Năm đó Sâm Mộc đại đạo tôn đến là bất ngờ, không phải Cổ Thái đại trưởng lão không phát hiện ngoài ý muốn mà chỉ là tương kế tựu kê. Giờ đây Cổ Thái đại trưởng lão chỉ huy tất cả, ngoài ý muốn tuyệt đối sẽ không xảy ra.

Tiếng nổ ầm vang, bên ngoài Thất Nguyệt tông, trận đại chiến từ Tu La môn mở màn. Tô Minh ở giữa không trung, xung quanh có vô số trận pháp, từ xa nhìn lại từng bóng người liên tục tới gần nhưng không cách nào phá mở trận pháp, cộng thêm Cổ Thái đại trưởng lão, trong thời gian ngắn chỗ này là lạch trời không thể vượt qua.

Chính lúc này, đạo linh âm thứ bảy của Tô Minh đa thành dư âm, người hắn run rẩy, miệng mũi chảy máu, máu dính đặc như vào giọt cuối cùng trong người. Mặt Tô Minh trắng bệch, mắt không ánh sáng, con ngươi chất chứa cố chấp như ngọn lửa thiêu đốt.

-Bảy tiếng sao, còn có tiếng thứ tám đây!

Trong Tô Minh tràn đầy điên cuồng, điên cuồng có từ đầu ở Ô Sơn, cuối cùng giết chóc tại Ám Thần, Nghịch Thánh thể hiện rõ ra ngoài, đây là điên cuồng vì cố chấp. Hiện giờ Tô Minh cố chấp biến mạnh, dù như dầu hết đèn tắt nhưng hắn vẫn làm ý chí Cương Thiên dung nhập vào thân thể héo tàn phát ra đạo linh âm thứ tám rung động Cổ Táng quốc, khiến tinh thần mọi người kinh sợ.

-Grao!

Cùng với tiếng gầm của Tô Minh, đạo linh âm thứ tám truyền ra, tiếng nổ chấn động bầu trời Cổ Táng quốc. Sóng gợn trên trời như tới giới hạn, động đất như sắp vỡ, các tông môn cảm nhận rõ ràng.

Cùng lúc đó, đạo linh âm thứ tám khuếch tán hoàn chỉnh phủ lên khu vực phương đông, khung trời gian sơn Cổ Táng quốc cực kỳ khổng lồ trừ hoàng đô ra hoàn toàn bị đạo linh âm của Tô Minh tràn ngập.

Thanh âm của Tô Minh, tiếng gào của hắn dung nhập vào trời, thấm sâu vào đất. Trên bầu trời Cổ Táng quốc mọi sóng gợn khuếch tán, như sắp vẽ khuôn mặt Tô Minh hoàn chỉnh, tuy nhiên vẫn kém một chút, trông hơi rối, không thể thành hình. Động đất, đặc biệt là tiếng nổ từ khu vực phương đông làm tông môn ở đó nghe rõ ràng thanh âm đ*o linh âm của Tô Minh.

Nhất Đạo tông, miếu cổ có ba pho tượng cũng bị đạo linh âm của Tô Minh bao phủ, chấn động miếu cổ sắp sập. Ba pho tượng tăng thêm nhiều khe nứt. Bên trong một khe nứt, thế giới núi lửa, đại hoàng tử khoanh chân ngồi trên tảng đá to trong dung nham, hít thở khiến núi lửa ầm vang. Bỗng nhiên từ bên ngoài vọng vào đạo linh âm thứ tám của Tô Minh lấn át tiếng nổ.

-Đây là...

Đại hoàng tử mở mắt ra, lóe tia giật mình.

-Đạo linh âm, tiếng thứ tám, hắn... Dù có huyết mạch hoàng tộc nhưng không thể nào phát ra đạo linh âm thứ tám. Bởi vì ta có huyết mạch tinh thuần nhất chỉ phát ra tiếng tám mà thôi, sao hắn có thể giống như ta?