Cầu Ma

Chương 1418: Tam là thịnh




Nhất là sơ, tam là thịnh, lục là cường, cửu là cực.

Giờ phút này, Tô Minh phát ra tiếng hú dài đạo linh âm thứ ba thuộc về hắn đạt đến đỉnh cao. Thanh âm quanh quẩn, bên trong lộ ra điên cuồng tràn ngập thiên địa, trùng kích phạm vi ba trăm triệu dặm mà tiếng đạo linh âm thứ hai khuếch tán, dung hợp với dư âm hai tiếng trước khiến đạo linh âm thứ ba càn quét bát hoang.

Khoảng cách không ngừng lan rộng, ba trăm triệu dặm, bốn trăm triệu dặm, năm trăm triệu dặm. Mãi khi ba đạo linh âm chồng lên nhau đạt đến mức độ một ngàn triệu dặm khủng bố thì khung trời mặt đất tràn ngập tiếng nổ, thanh âm của Tô Minh khuếch tán, thành vua trong khu vực này.

Thất Nguyệt tông ở phương tây cổ Táng quốc, phạm vi ba tiếng đạo linh âm của Tô

Minh không bao phủ nguyên phương tây nhưng lan khá xa.

Phương tây cổ Táng quốc trừ Thất Nguyệt tông ra còn có mấy tông khác là Ngũ Hành tông, Phi Vũ môn, Thiên Hà môn. Ba tông môn này về tên tuổi thì ngang ngửa với Thất Nguyệt tông, Thực lực ngang nhau. Ba tiếng đạo linh âm của Tô Minh bao phủ, tu sĩ trong ba tông môn này lập tức cảm nhận được, thức tỉnh khỏi tình tọa, mở bừng mắt khỏi tu luyện lúc sáng sớm.

Người ba tông môn vẻ mặt khác nhau, tu sĩ cấp thấp thì mờ mịt không biết xảy ra chuyện gì, chỉ có những tu sĩ tu luyện nhiều năm, biết rất nhiều, hay tu vi đến trình độ bất khả ngôn, thậm chí là Đạo Thần cảnh mới biết tiếng gầm chấn động thiên địa đại biểu cho cái gì. Đặc biệt là đưa mắt nhìn bầu trời tràn ngập sóng gợn tồn tại thần thức của Tô Minh. Từng đợt sóng như có thể thấy khuôn mặt Tô Minh, động đất tồn tại hơi thở của hắn, tất cả trở thành bằng chứng đạo linh âm.

-Đây là... Có người gõ đạo linh âm, lấy âm dung thiên để lột xác đạo thân của mình trở thành đạo linh.

-Nhìn phương hướng thì chắc là Thất Nguyệt tông. Nhưng bảy tông mười hai môn cổ Táng quốc ta hễ có tu sĩ gõ đạo linh âm đều tiến hành trong câm địa sơn môn, không để người ngoài biết, vì đạo linh âm khá quan trọng, không thể bị quấy rầy chút nào.

-Lần này Thất Nguyệt tông cho phép tu sĩ gõ đạo linh âm như thế này chắc có ý đồ gì.

Từng thần thức trao đổi, các tu sĩ trong ba tông môn chấn động. Trên bầu trời Thất Nguyệt tông, tu vi toàn thân Tô Minh không ngừng khuếch tán đạt đến cực độ, dùng lực lượng tu vi thúc đẩy ba tiếng đạo linh âm. Mắt Tô Minh chợt lóe, hắn cảm giác được tu vi hiện tại còn có thể hét thêm một tiếng đạo linh âm.

-Từ xưa đến nay đa số đạo tiên cảnh phát ra đạo linh âm đều là từ một đến ba, chi có số ít là vượt qua ba tiếng, cực ít đạt đến sáu tiếng, hiếm hoi có người hét chín tiếng. Bất cứ ai từng đạt đến chín tiếng mãi đến bây giờ chưa chết đều trở thành địa đạo tôn.

Mắt Tô Minh chợt lóe, trong đầu nhớ đến miêu tả về đạo linh âm ghi trong ngọc giản sư phụ của Tô Minh trong Thất Nguyệt tông, Hứa Trung Phàm đưa cho.

Giờ phút này, Tô Minh hít sâu, ở trên bầu trời vận chuyển tu vi đến cực độ, liên tục bùng nổ, con mắt thứ ba mở ra, ba đạo thân bên trong tỏa ánh sáng lấp lánh đẩy đến cực hạn. Tô Minh há mồm phát ra đạo linh âm thứ bốn.

-Grao!

Đạo linh âm thứ bốn trong phút chốc phủ lên tám phương một ngàn triệu dặm hướng

tới nơi xa hơn. Liên tục vang tiếng nổ, đạo linh âm đi qua đầu là thiên địa ầm vang, trời gợn sóng, đất rung rinh như hình thành khuôn mặt ảo của Tô Minh, khuôn mặt gầm rống càn quét tất cả.

Dung hợp ba đạo linh âm trước, đạo linh âm thứ bốn của Tô Minh lay động ba tông môn phương tây cổ Táng quốc. Đạo linh âm không ngừng khuếch tán, rốt cuộc bao phủ nguyên khu vực phương tây cổ Táng quốc. Tiếng gầm lọt vào tai mỗi một sinh mệnh phương tây. Nhưng cách mục tiêu rung động toàn cổ Táng quốc mà cổ Thái đại trưởng lão muốn còn quá xa. Bốn tiếng đạo linh âm, trong cường giả đạo tiên cảnh cổ Táng quốc có nhiều người từng gầm rống, chỉ bốn tiếng không đem lại chấn động gì, cùng lắm là khiến tai tu sĩ phương tây ù vang, không thể làm tinh thần họ hoảng sợ.

Giờ thì tu vi của Tô Minh gần sắp cực hạn, chi dựa vào lực lượng tu vi thì hắn không thể tiếp tục phát ra đạo linh âm thứ năm. Dù sao đây không đơn giản là gào thét, phải mang

toàn bộ tu vi, hồn, sinh mệnh, mọi thứ của mình hòa cùng một chỗ phát ra tiếng rống như sinh mệnh.

Chi có thanh âm như vậy mới lay động khung trời mặt đất, như khắc ấn khiến thiên địa ghi nhớ thanh âm của mình. Trong quá trình ghi nhớ, sóng gợn khung trời có thể tẩy rữa đạo thân của hắn, động đất lột xác đạo thân, cho đến giai đoạn đỉnh cao nhất, khi Tô Minh thu lại tất cả là hắn sẽ chân chính bước vào đạo tiên cảnh.

Thật ra dù bây giờ Tô Minh thu lại ý thức, hơi thở phát ra bốn tiếng rống thì cũng có thể bước vào đạo tiên cảnh. Nhưng làm như vậy tương lai hữu hạn, đây không phải con đường Tô Minh muốn, vì khiến mình cường đại, vì cuối cùng mở mắt ra trong cuộc đoạt xá với Huyền Táng, Tô Minh hiểu rằng phải biến cường đại!

Mục tiêu của Tô Minh là cừu trọng Đạo Thần, mục tiêu là đạo nhai!

Bốn tiếng linh âm vang vọng, mắt Tô Minh lộ ra cố chấp mãnh liệt, tu vi gần như hoa hết, miệng có vị rĩ sắt. Người Tô Minh run rẩy trong bầu trời phương tây gợn sóng, động đất. Bởi vì đạo linh âm trừ khó khăn lúc rống, vì ngưng tụ thanh âm sinh mệnh nên lúc phát ra hao hết thân thể, có khi kiên trì đến không thể chống được nữa, thu lại tất cả mới hồi phục. Khi chưa hồi phục, loại hao mòn này sẽ ngày càng nghiêm trọng them theo không ngừngp hát ra đạo linh âm. Còn có thiên địa gợn sóng, động đất không thay đồi khiến hao mồn mãnh liệt hơn, đây là một trong nguyên nhân khiến gõ đạo linh âm ít khi nào hơn sáu tiếng.

-Tư chất của ta tầm thường, lúc ở Ô Sơn ta liền biết, dù sao người Tố Minh tộc trừ thiên phú ra có tư chất sâu cạn. vốn lấy tư chất của ta thì bốn tiếng đã là cực hạn.

Khóe môi Tô Minh cong lên nụ cười nhạt, không thấy cay đắng. Từ khi thế giới Tang Tương bị hủy diệt thì Tô Minh đã không còn cay đắng, sau đó giết chóc trong Ám Thần,

Nghịch Thánh làm hắn chìm trong điên cuồng.

Giờ phút này, hiểu ra tư chất ngược lại khiến Tô Minh càng không phục.

-Tư chất như vậy ta càng muốn rống ra nhiều đạo linh âm! Bởi vì trừ tu vi ra ta còn có... Ý chí!

Tô Minh vung tay áo, ý chí Đạo Thần bùng phát khỏi người. Ý chí xuất hiện, cổ Táng quốc có lực lượng vô hình vòng quanh Tô Minh, làm tóc hắn bay lên. Tô Minh ngấng đầu, dùng ý chí phát ra đạo linh âm thứ năm.

-Grao!

Thanh âm phát ra, phương tây cổ Táng quốc chấn động, đặc biệt là tu sĩ Thất Nguyệt

tông ai nấy mặt hớn hở. Bọn họ nhìn Tô Minh như thấy bốn mươi năm trước hắn xông trận Đạo Thần hàng ảnh.

Cùng lúc đó, hiếm khi mắt cổ Thái đại trướng lão lóe tia kích động, lão nhìn Tô Minh bây giờ, khẳng định mình không nhìn lầm. Hơi thở này chỉ đặc biệt thuộc về cửu trọng Đạo Thần.

Đạo linh âm thứ năm quanh quẩn, trong phút chốc tràn ngập nguyên phương tây cổ Táng quốc, phủ lên mọi tông môn trong phạm vi. Những tông môn bị chấn động, đạo linh âm lan đi xa hơn. Đạo linh âm của Tô Minh lan đến khu vực trung nguyên, phương bắc, phương nam của cổ Táng quốc.

Nếu có ai đứng trên nơi cao nhất cổ Táng quốc nhìn xuống toàn cảnh, bây giờ sẽ thấy sóng âm mãnh liệt từ phương tây thành hình cung ầm ầm khuếch tán. Trong hình cung

xuất hiện khuôn mặt gần như là Tô Minh.

Khu vực phương bắc, trong cát vàng, Tu La môn dựng đứng trên mặt đất cũng bị đạo linh âm của Tô Minh lan đến. Trong thế giới Tu La môn, thanh niên khoanh chân trên pho tượng dữ tợn chợt mở mắt ra. Thanh niên mắt chợt lóe, vụt ngấng đầu, bên tai văng vẳng đạo linh âm của Tô Minh. Thanh âm xuất hiện khiến thanh niên biến sắc mặt, cùng lúc đó thân hình Đế Thiên trong con mắt phải vốn bị chôn vùi nhưng khi thanh niên biến sắc mặt thì y lại ngưng tụ thân hình.

Đế Thiên cười to bảo:

-Là Tô Minh, đây là Tô Minh!

Trong tiếng cười chất chứa kích động, bởi vì Tô Minh xuất hiện khiến Đế Thiên càng

tin tưởng vào ý nghĩ của mình, mọi thứ nơi đây đều là giả!

Nhị hoàng tử sắc mặt âm trầm nói:

-Câm miệng lại!

Nhị hoàng tử giơ tay phải lên chi vào trán, Đế Thiên trong mắt cười dài tan biến. Nhị hoàng tò sắc mặt âm trầm.

Giờ phút này, không chỉ có nhị hoàng tử biến sắc mặt, nguyên Tu La môn đều nghe đạo linh âm của Tô Minh, thanh âm quanh quẩn, trời gợn sóng, động đất. Gần như mọi tu sĩ trong Tu La môn biến sắc mặt.