Cậu Là Bảo Bối Tâm Can Của Tôi

Chương 8: Vô lại




" Ưm... "_ Minh Nhiên dần tỉnh dậy . Đôi mắt nhỏ he hé mở .

" Dậy rồi à ? "_ Thiên Hàn đang ngồi xếp mền ngủ .

" Cậu dậy lúc nào vậy ? "_ Minh Nhiên tờ mờ ngồi dậy .

" Lúc cậu vẫn đang ngủ "_ Thiên Hàn đặt mền ngay ngắn lại , nắm tay Minh Nhiên kéo đi .

" Đi đâu vậy ? "_ Minh Nhiên như muốn té nhào về phía trước .

" Đi rửa mặt , nhìn lại mặt cậu xem . Ngủ say đến chảy mép "

" Đâu có đâu "_ Minh Nhiên đỏ mặt , gạt bỏ những lời đó .

Mở cửa bước vào phòng vệ sinh , Thiên Hàn vặn vòi nước làm ẩm tay .

" Lại đây "

Minh Nhiên từ tốn đi tới , Thiên Hàn nắm tay cậu để vào dòng nước mát lạnh .

" Xoay mặt qua "_ Thiên Hàn ra lệnh .

Bàn tay ẩm ẩm ướt , vuốt vuốt lướt lướt trên da mặt trắng mịn . Lau đi những gì dính bên mép để khuôn mặt xinh đẹp lại một lần nữa lộ ra .

Thiên Hàn rút một mẫu giấy nhỏ , thấm thấm đi những giọt nước còn vương vấn trên da cậu . Động tác nhẹ nhàng , ôn nhu , uyển chuyển đều được cậu cảm nhận thấy .

" Cảm ơn a~~ "

——-//——-

Ngày hôm sau vẫn cứ tiếp diễn , thật nhanh . Cuối cùng cũng đến giờ Minh Nhiên thích nhất .

" Thiên Hàn a~~"_ Minh Nhiên chạy tới vỗ lên vai Thiên Hàn .

" Tới rồi à ? "_ Thiên Hàn xoay mặt lại .

" Cậu đang đợi tớ sao ? "_ Minh Nhiên cười híp mắt .

" Nhảm nhí "

" Ăn thôi "_ Thì ra là Thiên Hàn đã dọn sẵn đồ ăn a~~ .

Hai đứa nhóc ngồi xuống cũng nhau .

" Ngon không ? "_ Thiên Hàn thấy Minh Nhiên đã ăn liền thăm hỏi .

" Ngon lắm "

" Vậy thì ăn nhiều vào một chút "

" Được "_ Minh Nhiên bật cười thành tiếng , âm thanh trong trẻo lan toả .

Thức ăn toàn bộ đều nằm gọn trong bụng Minh Nhiên .

" Cậu nghĩ xem , tôi có nên kết bạn với những người khác không ? "_ Thiên Hàn dựa vào tường .

Minh Nhiên bất ngờ , dừng mọi hành động , sắc mặt biến đổi . Thiên Hàn thấy Minh Nhiên khác lạ . Hình như là sắp khóc .

" Này , sao thế ? "_ Thiên Hàn bấn loạn .

" Tớ không muốn đâu "_ Minh Nhiên lau nước mắt đang chảy trên má .

" Không muốn cũng được , đừng có khóc nữa "

" Tớ không muốn cậu quan tâm đến người khác đâu . Tớ không muốn cậu đối xử với tớ như những người khác đã làm đâu "

" Tôi sẽ không như thế đâu mà "_ Thiên Hàn dỗ dành .

" Chỉ là kết bạn thôi mà , đừng có nghĩ lung tung nữa "_ Thiên Hàn chủ động ôm Minh Nhiên .

" Vậy cậu hứa đi , sẽ không làm thế "_ Cậu nhóc đưa ngón tay út ra mà móc hứa .

" Được , hứa "_ Thiên Hàn đáp trả .

" Hì hì "_ Minh Nhiên cười trong trẻo .

" A...đau quá "_ Minh Nhiên nhức mỏi , một tay bịt mắt bên phải .

" Sao Vậy ? Hả "_ Thiên Hàn đang dọn dẹp đồ ăn thì nghe tiếng Minh Nhiên thốt lên liền quay sang .

" Tớ...tớ , hình như có cái gì đó bay vào mắt tớ thì phải "

" Mở mắt ra , tôi kêu cậu mở mắt ra "_ Thiên Hàn hối thúc , giọng không thể kiềm được nóng nảy lại cáu gắt .

" Không mở được...hức hức rát lắm a . Mắt tớ đau quá "_ Minh Nhiên uất ức đến khóc .

Hôm nay , Thiên Hàn đã làm cho Minh Nhiên buồn hai lần !!!

" Ngoan nào , mở mắt ra . Tôi xin lỗi "_ Biết mình phạm lỗi , giọng liền mền mỏng dịu dàng mà dỗ dành ' bảo bối ' .

" Hức...hức "_ Minh Nhiên đột nhiên rất muốn được Thiên Hàn tiếp tục dỗ dành , không kiềm được mà khóc lớn hơn .

" Này , cho cậu . Mau ăn đi "_ Thiên Hàn bóc một cây kẹo để vào miệng Minh Nhiên .

" Cảm ơn cậu "_ Một tay cầm kẹo , một tay bịt một bên mắt .

" Được rồi , mau để tay ra "_ Thiên Hàn ôn nhu kéo tay Minh Nhiên ra . Xuất hiện con mắt ướt đỏ , còn một thứ gì đó bám vào gây khó chịu .

Tay đặt nhẹ vào phần trên mắt , cái miệng thổi nhè nhẹ để thứ gì đó có thể bay ra . Minh Nhiên cảm nhận được thứ gì đó mát mát , khẽ rùng mình khuôn miệng nhỏ nhếch lên .

" Đã hết chưa ? "_ Thiên Hàn xoa xoa phần trên mắt đã bị bụp đỏ do đã khóc khá lâu .

" Hì hì , hết rồi a "_ Minh Nhiên cười . Nước đường của kẹo áo một lớp bóng bóng trên môi .

Thoạt nhìn trông rất khả ái .

* Chụt *_ Thiên Hàn hôn ' nhẹ nhàng ' lên môi Minh Nhiên .

" Cậu...cậu "_ Minh Nhiên hoảng hốt . Đây đã là lần thứ hai trong ngày rồi .

" Cứ coi như là trả ơn tôi đi "_ Thiên Hàn cầm đồ bỏ đi .

" Dù sao cũng cảm ơn cậu "_ Cuối cùng cái con người ngốc nghếch kia cũng không biết mình đã bị lợi dụng mà còn đi cảm ơn cái con người vô lại kia .

" A...Thiên Hàn đợi tớ với "_ Minh Nhiên nói vọng theo .

" Muốn thì cậu nhanh lên đi "_ Thiên Hàn quay đầu nhìn lại .

" Tớ tới đây "_ Minh Nhiên cười , chạy nhanh lại .

_____//_____

Riết rồi đầu óc không nhớ nổi cái tình tiết truyện :<<
Nó hơi bị lẫn lộn không giống lắm những gì ở bên " Nếu được chọn.... "

Xin lỗi rất nhiều =((

_____//_____
Vote nhaa ❤️!