Cậu Là Bảo Bối Tâm Can Của Tôi

Chương 69: Cảm ơn




" Bé yêu của chị "_ Tiểu Anh nhìn con mèo đang nằm trong tay Minh Nhiên đang tận hưởng vuốt ve .

" Vậy ba nhỏ rất thích mèo con sao "_ Minh Nhiên cưng nựng mà gãi gãi cho nó .

" Ừm..hình như là cũng gần đây thôi "

Hai năm trước , buổi tối khi hai người họ đi tản bộ về thì Tiểu Anh đã thấy nó được papa ôm trên tay rồi , cũng không biết vì sao mà nó được cả papa và daddy chiều chuộng lắm .

" Tớ cũng thấy mèo rất dễ thương "

Cậu cũng đã từng muốn nuôi mèo đó chứ , nhưng lúc đó Minh Nhi phản đối dữ dội lắm nên cậu cũng không muốn nuôi nữa . Hình như là bị dị ứng với lông mèo , hồi nhỏ còn bị mèo cào vào mông nữa .

" Nhà tớ cũng có nuôi một con chó nữa . Nuôi cũng lâu lắm , nó còn bự gần bằng tớ nữa "_ Minh Nhiên vừa nói vừa cười , thật ra là con chó đó chính là do Minh Nhi trước khi đi du học thì liền mua tặng cậu , bảo là nó sẽ thay em ấy bảo vệ Minh Nhiên .

" Tớ cũng muốn xem "

" Đây này , nó siêu siêu to luôn "_ Minh Nhiên đưa điện thoại cho Tiểu Anh xem hình , cậu nuôi nó kĩ lắm nên nó siêu to luôn .

Vừa xem được vài tấm hình thì điện thoại reng lên , Minh Nhiên cũng vui mừng mà bắt máy .

" Con biết rồi ạ "

" Dì ấy nói gì sao ? "_ Tiểu Anh bồng con mèo từ tay Minh Nhiên qua .

" Dì muốn cuối tuần này tớ về nhà , còn nói nhớ dắt theo Thiên Hàn "_ Minh Nhiên ngại ngùng ấy úng .

" Dì ấy biết anh sao ? "_ Tiểu Anh quay lên trước hỏi Thiên Hàn .

" Sao lại không . Trước khi gặp Minh Nhiên anh đã gặp và chào hỏi người lớn đấy "_ Thiên Hàn xem chừng vô cùng đắc ý đạt được mục đích . Hình kính thì thấy hai tay Minh Nhiên không tự nhiên mà vò góc áo , hai tai đỏ bừng khiến Thiên Hàn thỏa mãn không ít .

" Không có tiền đồ "_ Tiểu Anh thấy hai con người này đúng là có bệnh trong người thật sự .

" Cậu đến gặp...dì ấy sao ? "_ Minh Nhiên một mặt đỏ tận mang tai lắp ba lắp bắp ngượng ngùng không dám nhìn Thiên Hàn .

" Lúc đó vừa về nước , vô tình gặp được dì ấy cũng vừa đi công tác vừa xuống máy bay . Liền chào hỏi vài câu "

" Dì ấy đối với cậu thế nào ? "

" Dì ấy bảo trong tớ lớn ra , lâu không gặp xém tí đã không còn nhận ra nữa . Còn nói , chả bù cho Minh Nhiên nhà mình da dẻ mềm mại , lại không được cứng rắn . Đứa nhỏ này làm dì lo chết đi được "

" Tớ...tớ có da dẻ mềm mại đâu chứ , cũng....cũng không có không cứng rắn "_ Giọng điệu phản bác càng lúc càng nhỏ đi , dì ấy nói cũng không phải là không đúng sự thật nhưng dù sao cậu cũng là con trai mà , nói như vậy có hơi không được hợp lí .

" Hảo hảo , không mềm mại nhưng lại sờ rất thích tay "_ Nói xong nhìn mặt Minh Nhiên tức đến bốc khói , khiến Thiên Hàn không khỏi cười lớn một trận .

Bộ dạng bị chọc tức muốn cắn người của mèo nhỏ cũng không phải là lần đầu bắt gặp , chỉ là lần nào cũng đều khả ái dễ thương .

" Mèo nhỏ à mèo nhỏ , lớn lên em phải là người nghiêm chỉnh , không được như ai đó nghe không . Không đứng đắn , chẳng ra làm sao "_ Tiểu Anh đúng là mượn gió bẻ măng một mặt răng đe mèo nhỏ nhưng thật ra là đang nói con người đến mặt mũi cúng không cần kia .

Đi một vòng thì cũng đến khu mua sắm . Thiên Hàn cầm chắc tay Minh Nhiên không cho dời ra , Tiểu Anh để mèo nhỏ vào balo mà khó chịu đi đằng sau hai người .

" Này , cậu mau buông tay tớ ra đi . Mọi người đều đang nhìn chúng ta , thật kì quái "_ Minh Nhiên cuối đầu cắn cắn móng tai từ chối đáp lại ánh nhìn của người khác .

" Sao lại kì quái chứ ? Nếu huông tay ra sẽ bị lạc "_ Thiên Hàn cầm hai tay Minh Nhiên , ánh mắt lấp lánh ánh sao .

" Cậu như vậy sẽ khiến mọi người cười đấy "_ Minh Nhiên có chút hoảng hốt vì bộ dạng hiện tại của Thiên Hàn khiến cậu có chút không tin .

" Cậu cần gì lo , người đến mặt mũi cũng không cần nữa làm sao có thể để ý ánh mắt của người khác "_ Tiểu Anh mang một bộ mặt khó chịu . Đi qua một mạch tách hai cánh tay kia ra rồi đi thẳng về phía trước .

" Đi thôi . Hai người không tính đi à , tớ sắp chết đói mất thôi "

" Đi thôi nào bảo bối "_ Thiên Hàn vẫn là mặt dày cầm tay Minh Nhiên kéo đi khắp nơi .

Đến một cửa tiệm bán caravat , Minh Nhiên đột nhiên nhớ ra gì đó chân bất chợt dừng lại .

" Sao thế , muốn thì chúng ta vào coi "_ Thiên Hàn hành động không thể ôn nhu hơn mà xoa đầu Minh Nhiên .

" Chào quý khách , tôi có thể giúp gì cho mọi người người không ? "_ Nhân viên phục vụ ra đón khách .

" Tôi muốn tìm caravat sẫm màu "

" Hiện tại bên chúng tôi những mẫu caravat sẫm màu là những mẫu bán chạy , mọi người có thể xem qua "_ Nhiên viên dẫn cả ba đến trước quầy trưng bày caravat sẫm màu .

" Cho tôi xem mẫu này "_ Minh Nhiên chỉ tay trên mặt kính vào một chiếc caravat màu xanh rêu đậm .

Thiên Hàn vẫn như trước sủng nhịn nhìn bảo bối lựa chọn .

" Cuối xuống đi "_ Minh Nhiên hai tay nới lỏng caravat ra , bước lại gần Thiên Hàn .

Nghe giọng điệu yêu kiều của bảo bối , nếu không phải nơi đây đông người đã đè ra hôn mấy cái cho thỏa mãn .

Minh Nhiên vòng tay qua đầu Thiên Hàn giúp đeo caravat vào , đổi tay cũng không uyển chuyển trong việt thắt này lắm nên có phần hơi lủng củng .

" Bảo bối thấy hợp sao "_ Thiên Hàn nhìn Minh Nhiên đang đắn đo suy nghĩ cũng thật là nịnh mắt .

" Cậu hợp với những mẫu sẫm màu "

" Vậy chúng ta mua nó đi "

Minh Nhiên cầm lên xem giá thì có chút bâng khuâng , nó có chút giá trên trời . Bằng cả một tháng rưỡi lương của cậu chứ cũng không hề ít .

" Sao vậy ? "

" Không sao , cậu thích nó chứ ? "

" Đồ bảo bối chọn đương nhiên hợp mắt lại vừa phù hợp , làm sao có thể nói không thích được đây "

" Vậy làm phiền chị gói nó lại giúp "_ Minh Nhiên đưa lại caravat cho nhân viên .

" Oa Tiểu Nhiên Nhiên của tớ , hôm nay cậu hào phóng như vậy . Cả một tháng rưỡi lương lận đấy "

Thiên Hàn nghe thấy không biết tâm trạng như thế nào , đi lại chỗ nhân viên đang gói hàng .

" Cà thẻ , cảm ơn "_ Thiên Hàn đưa thẻ cho nhân viên bảo thanh toán .

Xoay đi xoay lại liền thấy thêm một chiếc vừa mắt liền không chần chừ mà quyết định .

" Lấy cả cái này , đều gói lại , cảm ơn "

Thiên Hàn trên tay một túi giấy ung dung đi tới choàng qua eo Minh Nhiên .

" Bảo bối , chúng ta đi thôi . Cảm ơn "_ Nói xong liền hôn nhẹ lên gò má có chút ít thịt mềm mại của Minh Nhiên làm tai cậu lại bắt đầu đỏ lên .

" Nhưng tớ còn chưa trả tiền "_ Minh Nhiên tính qua lại nhưng bị khuôn mặt Thiên Hàn chặn lại .

" Suỵt , chúng ta đi thôi "_ Thiên Hàn đề tay lên miệng Minh Nhiên không cho tiếp tục .

Minh Nhiên xoay người tay đjăt lên ngực Thiên Hàn , nhón chân mà hôn lên miệng Thiên Hàn .

" Cảm ơn "

_____//_____
Cảm ơn ❤️
_____//_____
Vote nhaa ❤️!