Cậu Là Bảo Bối Tâm Can Của Tôi

Chương 68: Mèo nhỏ




Thiên Hàn nhà ta vẫn là luôn dậy sớm hơn cái cục bông đang cuộn mình trong chăn ấm kia , nhiệt độ đúng là thỏa mái để ngủ một giấc đến trưa đó .

" Đúng là không khác lúc nhỏ mấy "_ Thiên Hàn lấy ngón tay chọc chọc lên gò má trắng trẻo phúng phính kia . Người gì mà ngủ dễ thương muốn chết .

" Ưm đừng nháo nữa , Tiểu Nhiên Nhiên muốn ngủ mà "_ Minh Nhiên ôm chặt chăn hơn , chỉ ngọ ngậy một chút .

" Thật là hết nói nổi "_ Vật nhỏ này đúng là niềm vui mỗi ngày của Thiên Hàn nhà ta nha , hành động bình thường cũng khiến Doãn đại thiếu gia mất máu đến chết .

Qua một đêm ái muội như vậy , Thiên Hàn vẫn là muốn để bảo bối nhỏ ngủ thêm một lát nữa . Một mình dọn lại những mảnh vải dưới sàn nhà , chỉnh lại những cái ghế bị xê dịch vào tối hôm qua .

Ngồi làm việc được một lúc thì nghe được tiếng gõ cửa bên ngoài , thì ra là Mẫn Kỳ gọi cả hai đi ăn sáng .

" Tiểu Nhiên Nhiên đã dậy chưa ? "_ Mẫn Kỳ được Thiên Phong nắm tay dìu đi , cũng là tháng cuối thai kì rồi nên di chuyển cần phải thận trọng một chút .

" Cậu ấy hơi mệt nên chắc là một lát nữa sẽ dậy "

" Con đã ăn sạch con dâu của ta chứ gì "

" Chẳng phải papa người cũng góp sức vào chuyện đó sao ? "

" Còn không phải giúp con giải vây , papa cũng không thèm dùng cách đó đâu "

" Papa người là tốt nhất , lát nữa con sẽ xuống "

Mẫn Kỳ cùng Thirn Phong ròi đi được một lúc thì Thiên Phong cũng đến kêu Minh Nhiên đang còn say giấc kia dậy .

" Dậy đi bảo bối , chúng ta đi ăn sáng "_ Thiên Hàn vỗ vỗ nhẹ lên mông Minh Nhiên .

" Đừng vỗ mông mà , kì lắm "_ Minh Nhiên mắt nhắm mắt mở ngồi dậy chui vào lòng ngực Thiên Hàn . .

" Sao đây ? "_ Thiên Hàn nhìn vật nhỏ đu trên người mình liền không nhịn được mà cười cưng chiều sủng nịnh .

" Hôn hôn "_ Minh Nhiên chu môi chủ động muốn được sủng ái nha .

" Hôn sao ? "

" Không muốn hôn bảo bối sao ? "_ Nghĩ lệch lạc đi liền không chịu nổi ủy uất , hai đôi mắt ướt đẫm nhìn Thiên Hàn khiến người kia không nhịn được cắn rứt mà hôn khắp mặt Minh Nhiên mấy cái liền .

" Chúng ta đi ăn sáng "_ Vuốt ngược tóc mái của Minh Nhiên , dịu dàng hôn lên cái tráng trắng nõn ấy như trân bảo .

" Ưm "

Cả đoạn đường , cậu luôn len lén cười . Thiên Hàn là đang nắm tay cậu đó nhaaa . Hạnh phúc chết mất .

" Này , hai người nhanh lên đi chứ . Em chờ cả buổi rồi "_ Tiểu Anh đứng dựa vào xe mà nhìn cặp đôi đang tình từ rồi phàn nàn .

" Được rồi , em đừng có hối nữa "_ Thiên Hàn nắm lấy tay Minh Nhiên kéo về phía Tiểu Anh .

" Đi mua sắm em lại bế nó theo làm gì ? "_ Thiên Hàn nhíu mài nhìn con mèo đang nằm yên ắng trên tay Tiểu Anh .

" Gì chứ ? Là papa kêu em dắt nó đi chơi đấy "_ Tiểu Anh bất bình phản đối , tay vuốt nhè nhẹ kiến con mèo dễ chịu kêu lên vài tiếng .

" Dù gì thì cũng... "_ Thiên Hàn chưa kịp dứt câu lại bị một hành động nhỏ của Minh Nhiên chặt đứt .

" A..là mèo con nè , dễ thương ghê "_ Minh Nhiên đặt biệt yêu thích những chú mèo nha , khi thấy mắt liền sáng rỡ . Cậu buông đôi tay đang nắm , đi nhanh tới vuốt ve chú mèo nhỏ . Đúng là cục bông mà , mềm quá đi .

Minh Nhiên vui đến mức trong lòng đầy cảm thán , không để ý xung quanh rằng Thiên Hàn đã không còn cảm xúc khi bị bà xã nhỏ ' buông tay ' .

" Nhiên..Nhiên à , hay..hay là cậu đừng đụng vào nó có được hay không "_ Tiểu Anh vừa nói vừa cười khổ nhìn ra phía sau Minh Nhiên .

" Sao vậy ? Là tớ không được chạm vào nó sao "_ Minh Nhiên vừa không hiểu vừa có chút tiếc nuối . Cục bông nhỉ mềm như vậy lại không được phép sờ đúng là phí phạm .

" Ý tớ không phải như vậy đâu , cậu đừng hiểu nhầm "

Nghe dứt câu , cậu không kiềm chế nổi sự đáng yêu mà bế nó khỏi vòng tay của Tiểu Anh .

" Cậu nuôi nó từ khi nào vậy ? Sao tớ không biết cậu nuôi mèo ? Nó là giống gì vậy "_ Minh Nhiên bế thẳng nó lên , nhìn bao quát tổng thể .

" À , nó không phải do tớ nuôi đâu.... "

Tiểu Anh định nói thêm thì Thiên Hàn đã một tay tước đi con mèo từ tay Minh Nhiên . Cầm nó bằng một tay mà không ngừng công kích .

" Nó thì đẹp cái gì chứ , miệng lúc nào cũng lèm bèm y như em , lông thì lỏm chỏm chỗ trắng chỗ đen . Nhìn đúng là không vừa mắt tí nào "

" Gì chứ ? Nó đẹp như vậy ? Cậu không thích thì thôi sao lại nói vậy "_ Minh Nhiên một thân đầy tức giận . Giật lấy từ tay Thiên Hàn , nhè nhẹ gãi cho con mèo kia hạ hoả .

" Nó mềm mại như vậy , kêu cũng thật là dễ nghe . Cậu không biết nhìn gì hết "_ Minh Nhiên dỗ dành nó trong tay khiến Thiên Hàn còn nóng giận hơn nữa .

" Vậy sao ? Ông xã cũng có nuôi một con mèo . Nó buổi sáng thì bướng lắm , cứ đi cắn lấy ông xã . Đêm xuống thì rất nghe lời , còn biết ' kêu ' thật êm tai nữa . Thân thể còn mềm mại , sờ nắn rất mịn . Bảo bối có muốn biết con mèo đó như thế nào mà làm được như vậy không ? "_ Thiên Hàn bước đến thì thầm nhỏ to bên tai cậu , khiến nó đỏ bừng lên .

" Cậu đừng nói nữa "_ Minh Nhiên nghe xong liền ngượng ngùng cuối mặt xuống không dám ngước nhìn Thiên Hàn đang đắc thắng vì trêu chọc được mình .

" Chúng..chúng ta đi thôi , tớ đói rồi "_ Minh Nhiên cứ cuối gầm mặt mà đi để che giấu sự xấu hổ .

" Bảo bối còn chưa biết hết về con mèo đó mà "

" Cậu im ngay cho tôi "_ Minh Nhiên vừa đi thì nghe Thiên Hàn nói vậy . Không hiền lành mà quát tên vô lại kia .

_____//_____

Yu here 🤫
Ngủ ngon 🙆‍♀️❤️
Tâm sự gì không ? Nhớ mọi người thật sự lun
_____//_____
Vote nha ❤️!