Cậu Là Bảo Bối Tâm Can Của Tôi

Chương 28: Đẹp đôi




" Đã ăn xong rồi , cậu mau thả tôi xuống "

" Tôi có giữ hay trói cậu sao ? "_ Thiên Hàn thản nhiên cầm ly nước mà uống .

" Cậu.. "_ Minh Nhiên bị Thiên Hàn làm ngại đến tức giận .

" Sao ? Không muốn đi xuống hay sao mà cứ ngồi đây vậy ? "

" Mơ đi "_ Minh Nhiên nhảy xuống .

" Đồ của tôi đâu ? "_ Minh Nhiên quay qua nhìn Thiên Hàn .

" Giặt rồi "_ Thiên Hàn dẹp dĩa vô bồn nước .

" Bao giờ mới khô chứ ? Tôi còn có việc gấp "_ Minh Nhiên lo lắng nói .

" Cậu có việc gì gấp sao ? "

" Tôi hôm nay... "_ Đột nhiên tiếng chuông điện thoại reo lên .

" Cậu đợi một chút "

" ... "

" Thật sao ạ ? Hôm nay có thể đến coi sao bác ? "

" ... "

" Vâng , cháu cảm ơn bác . Trưa cháu sẽ đến xem "_ Hai mắt Minh Nhiên sáng rở .

" A~~ thật là may quá "_ Minh Nhiên nhảy múa xung quanh phòng mặc kệ ánh mắt dòm ngoa của Thiên Hàn .

" Chuyện gì mà lại vui đến vậy ? Bộ trúng số sao ? "_ Thiên Hàn đưa ly sữa cho Minh Nhiên .

" Cậu mơ cũng đẹp thật "_ Minh Nhiên làm khuôn mặt méo mó để trêu chọc Thiên Hàn "

" Chứ vì sao ? "

" Tôi sẽ dọn ra ở riêng khi vào đại học , nên suốt một tháng qua đã đi tìm nhà gần trường để tiện đi lại . Nhưng thật là may mắn là đã kiếm được một chỗ gần trường mà giá lại rẻ nữa . Nhưng mà có điều... "_ Minh Nhiên cao hứng uống một ngụm sữa .

" Như vậy chẳng phải đã quá tốt rồi hay sao ? Còn nhưng với chả nhị gì nữa "

" Tôi chưa tìm được người để thuê cùng nữa "_ Minh Nhiên uể oải .

" Cậu còn tìm người ở cùng ? "_ Thiên Hàn vì quá kích động mà bật dậy , khiến cái ghế ngã xuống đất .

" Cậu làm gì mà hung dữ như vậy ? Dù gì bác ấy nói ăn nhà ấy có hai phòng mà . Tìm thêm người ở cùng chẳng phải sẽ giảm bớt được thêm tiền nhà sao ? "_ Uống một ngụm sữa nữa , Minh Nhiên sảng khoái trả lời Thiên Hàn .

" Giới tính ? "

" Vẫn chưa biết được ? Có thể là nữ "

" Không được "

" Vậy là nam đi "

" Càng không thể "_ Thiên Hàn cơ hồ như muốn hét lên .

" Cậu quản được việc đó sao ? Thôi không quan tâm đến cậu nữa , dù gì có thể thuê được nhà là tốt lắm rồi "_ Minh Nhiên không thèm so đo với Thiên Hàn mà vui vẻ mà bấm điện thoại .

" Cậu định mặc như thế để đi xem nhà sao ? "

" Cậu "_ Minh Nhiên nghẹn họng với Thiên Hàn .

" Hôm nay có vẻ như không thuận tiện nhỉ ? "

" Tôi cứ như thế mà đi xem thì sao ? "_ Minh Nhiên hất mặt lên nhìn Thiên Hàn . Không để Thiên Hàn đắc thắng quá lâu , Minh Nhiên liền hống hách nói .

" Được , coi như tôi thua cậu "_ Thiên Hàn mặt hầm hầm đi vào phòng ngủ .

" Mặc vào "_ Thiên Hàn quăng một bộ đồ lên người Minh Nhiên .

" Có ý gì chứ ? "_ Minh Nhiên nhìn Thiên hàn với ánh mắt nghi ngại .

" Tôi sẽ chở cậu đi xem nhà "

" Không cần "

" Hôm nay tôi rảnh , nên muốn làm một việc tốt . Không phải tôi đưa cậu đi sẽ tiện và không mất phí sao ? "

Minh Nhiên suy suy nghĩ nghĩ thì thấy việc Thiên Hàn nói cũng có lý . Dù sao cũng sẽ tiết kiệm được một chút .

" Hừm...tôi chỉ là muốn tiết kiệm một chút tiền thôi , cậu đừng có đắc ý "_ Minh Nhiên cầm đồ đi vào phòng tắm .

" A..sao lại rộng đến thế ? "

Áo thì tạm được đi , nhưng cái quần thì quá rộng , nó cứ tụt lên tụt xuống . Làm sao mà bận đây ?

" Làm sao vậy ? "_ Thiên Hàn dựa vào cửa nhìn Minh Nhiên chật vật với cái quần .

" Cậu sao lại vào được đây ? "_ Minh Nhiên hoảng hốt quay lại . Cậu nhớ cậu đã kiểm tra chốt khóa rất kĩ rồi mà , làm sao có thể ?

" Qua đây , tôi chỉnh giúp cậu "_ Thiên Hàn đi vào , đập tay lên nắp bồn ý bảo Minh Nhiên ngồi xuống .

" Cậu có thể giúp sao ? "_ Minh Nhiên ngoan ngoãn đi lại ngồi xuống .

" Cậu mau ngoan một chút đi "_ Thiên Hàn quỳ xuống , lấy chân Minh Nhiên đặt lên chân mình mà chỉnh chỉnh ống quần .

" Hừ "_ Minh Nhiên cũng biết điều mà ngồi yên để Thiên Hàn giúp đỡ .

" Xong rồi chứ ? Mau đi thôi "_ Minh Nhiên mở cửa bước ra .

Trên xe , cậu không dám nhìn Thiên Hàn nên luôn hướng mắt nhìn ra ngoài . Cậu sợ nhìn Thiên Hàn một cái nữa sẽ không kiềm chế được mất .

" Cháu tới rồi sao ? "_ Minh Nhiên đi vào trước còn Thiên Hàn đi gửi xe .

" Vâng "

" Này , sao cậu đi nhanh thế ? Cậu đợi tôi một chút không được hả "_ Thiên Hàn đi đến khoác vai Minh Nhiên không hề để ý đến bà cô đang chăm chăm nhìn mình .

" Đây là.... "_ Bà cô đó nhíu mày nhìn Thiên Hàn .

" Đây là bạn... "

" Cháu chào bác "

" À , đây là bạn trai cháu sao ? "

" Không phải đâu..."_ Minh Nhiên cố gắng giải thích .

Bên cạnh thì Thiên Hàn đang nhìn bà cô đó , ánh chứa bao nhiêu là ngụ ý .

" Hai đứa là một cặp sao ? "

" Không... "_ Thiên Hàn bịt miệng Minh Nhiên lại .

" Có gì đâu mà ngại chứ , thời buổi bây giờ chỉ có những kẻ lạc hậu mới chấp nhất mấy chuyện đó thôi . Huống hồ ta thấy hai đứa mặc áo cặp rất là đẹp đôi , nhìn vào là ta biết ngay "_ Bà cô đó cười cười đưa chìa khóa cho Minh Nhiên rồi rời đi .

Đầu óc cậu nảy giờ cứ quay vòng vòng không chỗ đáp . Hèn gì nảy giờ mỗi lần cậu lén nhìn qua Thiên Hàn đều thấy cậu ta nhếch mép cười đầy nham nhở .

" Đi , chúng ta đi coi nhà "_ Thiên Hàn nhanh như chớp liền vác Minh Nhiên lên vai , vui vẻ trêu chọc .

Thật là tức chết mà !!!

_____//_____
Vote nhaa ❤️!