Câu Dẫn Sư Tỷ Của Ta

Chương 49: Sinh tử mờ mịt




Tới khi Vu Hành Vân cùng A Tử đuổi tới Thiên Nhai Hải Các chỉ thấy lúc đó dưới nền đất, Lý Thu Thủy vì bảo hộ Lý Thương Hải mà cường ngạnh tiếp nhận một chưởng mười thành công lực của Đinh Xuân Thu. Thanh âm của Vu Hành Vân ghẹn lại trong cổ họng không phát ra được, trơ mắt nhìn Lý Thu Thủy ngã vào trong lòng Lý Thương Hải

Đối diện nhìn vào mắt Lý Thu Thủy, Vu Hành Vân tinh tường thấy được nàng đang hướng mình nở nụ cười. Vu Hành Vân từng bước một đi về phía Lý Thu Thủy cái gì đều nói không nên lời. Tiếp nhận Lý Thu Thủy từ trong tay Lý Thương Hải, nước mắt chảy xuống trên gương mặt

"Thu Thủy, ta đến đây, ta không tức giận ... Vì cái gì không đợi ta?" Vu Hành Vân lau đi nước mắt nơi khóe mắt Lý Thu Thủy, nhẹ nhàng vỗ về khuôn mặt nàng. Biểu tình an tường làm cho người ta lầm tưởng là nàng còn đang ngủ. " Nhân sinh giống như sương cũng giống như mây, mọi chuyện cứ như sương mai đến rồi đi vội vàng. Thu Thủy, chúng ta cùng nhau trở về!!" Vu Hành Vân ôm lấy thân thể của Lý Thu Thủy rời đi nơi này

"Đinh Xuân Thu, ta sẽ không bỏ qua của ngươi!" Hư Trúc học theo chiêu thức của Lý Thu Thủy vừa rồi, trong tay tụ lại một quả cầu nguyên khí thật lớn ném tới. Đoàn Dự tùng tốc độ nhanh nhất, bồi thêm một cước.

"A..." Đinh Xuân Thu cả người như bị tan xương nát thịt, nhưng không được bao lâu một Đinh Xuân Thu mới lại xuất hiện trước mặt mọi người: "Ha ha ha... Bắc Minh thần công có thể làm người chết sống lại, các ngươi đánh chết ta vài lần đều là kết quả như thế!"

Hư Trúc cùng Đoàn Dự lập tức đều có điểm nhụt chí, chỉ có thể né tránh đi công kích của Đinh Xuân Thu : " Cứ tiếp tục như thế, ca ca cùng Hư Trúc hai người nhất định chống đỡ không được bao lâu!!" Mộc Uyển Thanh thập phần sốt ruột, không biết bây giờ nên làm cái gì cho tốt

"Chỉ cần đánh vào nguyên thần của hắn!" Lý Thương Hải đột nhiên nói: "Đinh Xuân Thu vừa mới sống lại, nguyên thần của hắn còn không có cùng thân thể dung hợp, chỉ cần đánh vào nguyên thần của hắn là có thể vĩnh viễn mà giết chết hắn !"

"Nguyên thần của hắn ở nơi nào?" A Tử hiện tại liền vội vàng mà muốn Đinh Xuân Thu chết, bằng không sau khi những người này bị Đinh Xuân Thu giết, mạng nhỏ của nàng liền giữ không được.

"Ở bóng dáng của hắn!". A Tử ngưng tụ nội lực hướng về phía bóng dáng của Đinh Xuân Thu đánh tới. Quả nhiên, thân thể của Đinh Xuân Thu giống như bị người ta đánh một quyền, miệng liền phun máu tươi. Hư Trúc thấy vậy, cũng dùng đồng dạng phương pháp lập tức đánh tan nguyên thần của Đinh Xuân Thu. Chỉ thấy Đinh Xuân Thu cả người tiêu thất trên không trung. Rốt cuộc loại bỏ đi một đại họa võ lâm, tất cả mọi người đều nhẹ nhàng thở ra
Vu Hành Vân ôm lấy Lý Thu Thủy đi tới Phiêu Miểu phong, nơi đó là nơi các nàng từ nhỏ lớn lên , sau này lại là lá rụng về cội. Đáng thương cho Vu Hành Vân còn không biết Bắc Minh thần công có thể sống lại, cứ nghĩ lầm Lý Thu Thủy đã chết, thương tâm muốn chết mà đem Lý Thu Thủy đưa vào bên trong mộ thất

" Thu Thủy, giờ Lý sư thúc tổ rời xa ta mà đi, ta cũng đã không còn gì lưu luyến...sẽ theo Lý sư thúc tổ mà đi!!" lúc Vu Hành Vân đang muốn động thủ tự mình kết thúc, Kiếm Mai bỗng nhiên đến nơi này

"Tôn chủ, không cần!" Kiếm Mai bốn người quỳ trên mặt đất, Kiếm Lan từ trong lòng lấy ra bức thư Lý Thu Thủy lúc rời đi Linh Thứu Cung có lưu lại cho Vu Hành Vân."Tôn chủ, đây là cho ngài!"

Vu Hành Vân cầm lấy "Di thư" của Lý Thu Thủy, nhìn thấy nội dung trên thư viết: " Hành Vân, lần này ta đi sau này có lẽ không về được. Ta biết nàng nhất định sẽ tìm tới ta. Vạn nhất ta chết..... nàng nhất định phải sống thật tốt, bằng không ta thành quỷ cũng không buông tha cho nàng!! Còn có, chính là....hi vọng nàng có thể tha thứ ta, ta không phải cái kia....cái kia...cố ý hồng hạnh vượt tường!! Kính gửi....."

Vu Hành Vân nhìn khúc sau thật sự rất muốn cười, nhưng là lại như thế nào cũng cười không nổi."Trên đời này cũng chỉ có Thu Thủy mới có thể viết ra một bức thư như vậy..."

Vu Hành Vân là một người giữ chữ tín, nếu Thu Thủy không muốn nàng chết, vậy nàng sẽ hảo hảo sống tốt. Nhưng là, Vu Hành Vân lần đầu tiên cảm thấy được trường sinh bất lão là một trói buộc.
"Ta cuối cùng vẫn là thua ở trong tay của Người !"