Câu Chuyện Ở Núi Phụng Võ

Chương 57




Hoa Phụng Tường động tình mất khống chế không truyền tới chỗ Mã Võ, y chỉ cảm thấy Hoa Phụng Tường thô lỗ vội vàng không thể khống chế, phía dưới rất đau, nhưng càng khiến y khó thể chịu đựng là Hoa Phụng Tường chế ngự trong vô thức khiến y nghẹt thở, y đau đớn chống đỡ muốn hô hấp, Hoa Phụng Tường lại chỉ lo động, tay túm chặt vai Mã Võ, liên tục va chạm mạnh mẽ, Mã Võ vặn vẹo lên xuống lại không thể động đậy được, ruột bị đỉnh tới mức muốn trào ra, ngũ tạng lục phủ cũng bị đè ép xoáy động, ý thức hỗn loạn không thể cảm nhận được gì khác, mà cảm giác mãnh liệt lại cứ xoáy vào não từng đợt, Hoa Phụng Tường hoàn toàn không dừng lại được, trong phòng nhất thời chỉ nghe được tiếng thở dốc hỗn loạn đè nén nặng nề của hai người.

Nhưng giày vò này chưa kéo dài được bao lâu, lúc Mã Võ gần như sắp chống đỡ không nổi nữa, Hoa Phụng Tường toàn thân căng chặt, “A…” Trong cổ họng phát ra tiếng gầm nhẹ thỏa mãn, Hoa Phụng Tường đột nhiên thúc mạnh vài cái, sau đó, chặt chẽ dán lấy, dục vọng nóng cháy sau va chạm kịch liệt cuối cùng phun trào, Mã Võ vô thức ưỡn thẳng lưng, gương mặt lấm tấm mồ hôi vì bị đè quá chặt mà trở nên đỏ tím, ngón tay y nhẹ run, Hoa Phụng Tường vẫn đang giữ chặt y, thứ to lớn trong thân thể vẫn đứng thẳng, kèm với từng dòng dịch ấm phun ra, rồi bỗng đỉnh mạnh một cái, cho đến khi toàn bộ dục vọng bắn vào nơi sâu nhất bên trong thân thể Mã Võ, Hoa Phụng Tường mới gục lên người Mã Võ.

Hoa Phụng Tường toàn thân đổ mồ hôi, lồng ngực phập phồng kịch liệt, hắn yên lặng thở dốc, nhịp tim dồn dập, chỉ mới một chút ngắn ngủi lại làm hắn có chút mệt mỏi, hơn nữa, lần đầu tiên lại trong lúc mù mờ choáng váng đã xong nhanh như vậy, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn. Hắn không ngờ mình đã nghẹn lâu đến mức này, vừa lên trận thân thể đã cảm giác mãnh liệt như vậy, không những hành vi hoàn toàn mất khống chế, ngay cả đầu óc cũng mơ màng__ nói vậy thì, cũng do tên tiểu tử này tạo nghiệt mà ra!

Thân dưới vẫn nóng ẩm sưng to, Hoa Phụng Tường không bất ngờ, vốn dĩ giải phóng một lần thì không thể nào giải quyết vấn đề gì, đợi hô hấp hơi bình ổn lại, hắn chống người ngồi dậy, hắn vừa dậy, hai chân Mã Võ bị hắn cưỡng ép đè sang hai bên cũng theo đó gian nan cử động một chút, nhưng đã tê đại đến mức không thể khép lại được.

Hoa Phụng Tường liếc mắt nhìn, ánh mắt không khỏi ngừng lại tại nơi hỗn loạn đó, đây là lần đầu tiên Hoa Phụng Tường nhìn chỗ đó của Mã Võ, trong lòng có chút mất tự nhiên, nói ra thì, khi cùng người khác lên giường, Hoa Phụng Tường rất tùy tiện, nam nhân nữ nhân, không phải chỉ là chút đồ đó thôi sao! Nhưng lúc này Hoa Phụng Tường nhìn trộm chỗ đó, lại cảm thấy rất kỳ quái, bộ vị nhếch nhác khó tả đó, tại sao lại có cảm giác dâm mị gợi cảm! Hoa Phụng Tường thầm kìm nén.

Mã Võ không thấy được ánh mắt Hoa Phụng Tường híp lại chuyên chú đánh giá, ý thức dần trở về, y giãy dụa muốn ngồi dậy, chỗ lối vào bên dưới nóng rát, nơi eo cũng đau nhức vô cùng, y có thể cảm giác được thứ của Hoa Phụng Tường toàn bộ lưu lại trong cơ thể, giọng y nghẹn lại, lát sau, “… Ngươi có thể… thả họ không?”

Nghe Mã Võ nói thế, Hoa Phụng Tường bất giác bật cười, “Thả họ?” Tiểu tử ngốc này cũng khó tránh quá ngây thơ rồi đó, cho rằng vậy là xong sao? Nhưng Mã Võ như vậy, càng nhìn càng khiến hắn muốn ác ý trêu chọc, trong ánh mắt dần hiện lên ý cười quái dị, Hoa Phụng Tường đột nhiên đè người lên lần nữa, đồng thời, bàn tay chuẩn xác đè lên thân dưới của Mã Võ, Mã Võ giật mình. “Tính thử xem ngươi để gia nghẹn bao lâu? Như vậy là xong hay sao?!”

Hoa Phụng Tường rỉ tai, hơi thở ái muội cố ý vô tình phả lên sau lỗ tai Mã Võ, mặt Mã Võ lập tức đỏ bừng, huống chi còn có động tác lúc chặt lúc lơi dưới tay Hoa Phụng Tường, Mã Võ khẩn trương hoang mang cứng đờ, y đưa tay muốn kéo lại cánh tay đó, “… Đừng…” Nhưng, y có thể cự tuyệt được sao? Mã Võ khó chịu muốn nhìn Hoa Phụng Tường nhưng căn bản không thể nhìn thẳng, cự tuyệt chối đẩy cũng vô lực.

Hoa Phụng Tường không cử động nữa, khi dán sát vào Mã Võ, quả nhiên cảm giác khô nóng không hề bất ngờ như hẹn lại tới, mà nhìn mắt Mã Võ hơi đỏ, cảm nhận toàn thân y căng cứng, trong lòng Hoa Phụng Tường đồng thời dâng lên cảm giác kỳ lạ, hình như trước giờ hắn chưa từng phát hiện Mã Võ lại ngoan ngoãn dễ thương như vậy__ đương nhiên, điểm này tin rằng người khác vĩnh viễn cũng không thể phát hiện ra.

Không kìm được ghé môi vào, nhẹ liếm lỗ tai Mã Võ, sau đó, trong phản ứng thất thố khó hiểu của Mã Võ, lại liếm lên miệng y, như cẩn thận thăm dò nếm một chút, sau đó, hắn rất nhanh nâng lên__ miệng nam nhân này hoàn toàn không mềm mại như thê thiếp của hắn, thậm chí còn thô cứng, Hoa Phụng Tường trầm ngâm, lát sau, hắn cúi đầu thò lưỡi vào trong.

Nụ hôn bất ngờ khiến Mã Võ giật mình, đầu lưỡi của Hoa Phụng Tường giống như con rắn chuyển động mờ ám trong miệng y, còn liếm qua răng y, Mã Võ cứng đờ, y không hiểu, càng không quen Hoa Phụng Tường hành động như vậy, nhưng không cho y nhiều thời gian suy nghĩ, trong lúc hôn, một tay Hoa Phụng Tường đột nhiên nâng một chân Mã Võ lên gập lại, thân dưới lại dán vào lần nữa.

Mã Võ cuối cùng cũng hiểu ý đồ của hắn, sắc mặt tái đi.

Mà sau lần giải phóng đầu tiên, lần này Hoa Phụng Tường cũng không còn gấp như vậy nữa, hắn nhẹ cọ cọ, tiến vào từng chút một, nhưng rất nhanh hắn hít ngược một hơi__ lối vào vẫn chặt như vậy, hơn nữa đòi mạng hơn là, khi dục vọng tiến vào, chậm rãi đưa đẩy một chút, một vài thứ trơn trợt lập tức bị đùn ra, phát ra âm thanh kỳ dị khiến người ta mặt đỏ tim đập. Truyện mới cập nhật

Hoa Phụng Tường vốn còn muốn nói gì đó, nhưng bỗng nhiên cảm thấy điều đó vào lúc này, khó thốt ra, mặt hắn bỗng nóng lên, giật mình một chút, giống như muốn che giấu mà vùi đầu xuống.

Mẹ nó chứ! Hoa Phụng Tường hắn có khi nào lại không nhìn nổi một chút chuyện như vậy! Lúc cúi đầu trong lòng cũng khó tránh oán hận, Hoa Phụng Tường thật sự xoắn xuýt, quả nhiên hơn nửa năm nay đã khiến hắn bị nghẹn không nhẹ!

Xem ra, hắn nên thanh toán sạch món nợ hơn nửa năm nay với tiểu tử này!… Đêm còn dài không phải sao?