Câu Chuyện Nghèo Khó Của Tiểu Thư Fukawa

Chương 12: Làm tiểu thư ④




Khoảng ba giờ sáng, tiểu thư Fukawa rốt cuộc tan việc.

Lúc này, tiểu thư Fukawa đã có thể thở một hơi rồi...

Hôm nay, tổng cộng có mười người chỉ đích danh nàng —— mặc dù đã quen với tiết tấu công tác này, nhưng tiểu thư Fukawa vẫn cảm thấy lượn quanh giữa nhiều phụ nữ như vậy thật vô cùng đau dạ dày a! Khách hàng như Akiyama Mina còn đỡ, mặc dù hơi dính, nhưng ít nhất cũng chỉ đùa giỡn chiếm tiện nghi trong lời nói hoặc ngẫu nhiên cám dỗ mà thôi, nhưng nếu là khách hàng như vị đại tiểu thư kia, vậy thì sẽ tìm đủ loại lý do hiếm thấy để chấm mút rồi, còn sẽ nói một cách hoa mỹ là tăng cảm tình, thật là mệt a.

Dù sao cũng là con nhà giàu, bị các bậc cha chú trong nhà làm hư rồi, nên nàng mãnh liệt coi mình là trung tâm.

Nhưng mà loại khách này vẫn chưa đủ để làm cho tiểu thư Fukawa e sợ tránh không kịp, nguy hiểm nhất vẫn là những người phụ nữ chưa thỏa mãn dục vọng kia!

Trên thực tế, chỉ trong một ngày hôm nay, ngoài sáng trong tối, tiểu thư Fukawa đã không biết bao lần tránh thoát những bàn tay heo ăn mặn kia —— phải biết, trên thẻ điện từ thân phận của tiểu thư Fukawa vẫn là một thiếu nữ chưa trưởng thành! Cấp bách với một người chưa thành niên như vậy, chẳng lẽ đám phụ nữ này không biết viết hai chữ 'xấu hổ' như thế nào sao?

Hơn nữa ——

Quả nhiên, mùa xuân chính là mùa động dục sao?

Tiểu thư Fukawa luôn cảm thấy gần nhất...

Hình như càng ngày càng có nhiều người nói rõ ngoài sáng hoặc ám chỉ trong tối muốn đi thuê phòng với nàng, đúng không? Rõ ràng ngay từ đầu đã nói sẽ không phát triển đến quan hệ như vậy, quả nhiên đám người này vẫn chưa hết hi vọng sao? Tiểu thư Fukawa bất đắc dĩ lau trán cho đỡ nhức đầu —— dù tiểu thư Fukawa nghèo khó như vậy, nhưng loại chuyện như bán đứng thân thể này thì nàng cũng xin kiếu. Hơn nữa, chẳng lẽ những người này đều quên, Si Mị đã viết rõ không cho phép các tiểu thư xảy ra quan hệ thể xác với khách hàng sao?

# Người không động dục uổng làm người #

—— ha ha, đi ra, cam đoan không đánh chết cậu.

Dù gặp khá nhiều chuyện đáng ghét khi làm việc, nhưng tiền lương cao như thế, tiểu thư Fukawa không đành lòng vứt bỏ a.

# Thà tiền bất khuất #

Tiểu thư Fukawa, đây là nói cậu chứ?

Về phần vì sao khách trong tiệm hung mãnh như thế, tiểu thư Fukawa cũng hiểu đại khái đấy.

Hộp đêm Si Mị này là hộp đêm nổi tiếng xa gần của Kabukicho thế hệ này, cho nên dù hộp đêm là nơi bình dân quang lâm, nhưng khách đến Si Mị hầu hết đều có máu mặt. Các nàng, hoặc là có địa vị cao ở quan trường, hoặc là hô phong hoán vũ trên thương trường.

Ngay cả phương diện xã hội đen, cũng có vài khách hàng như vậy.

—— dù sao cũng là mặt tiền cửa hàng của sinh hoạt ban đêm, đương nhiên cũng có liên quan với phương diện này.

Mà những người có thân phận địa vị này, bản thân còn là một vị nữ tính —— như vậy, trên con đường leo tới vị trí này, các nàng nhất định đã ăn đủ loại tội, hơn nữa còn sẽ vì đủ kiểu đủ loại nhân tố mà kiềm chế bản tính của mình. Đối với các nàng, "Hộp đêm" là một nơi có thể hoàn toàn phóng thích bản ngã của mình... Hơn nữa, tục ngữ nói: "Người kiềm chế luôn biến thái như vậy", trong mấy vị nữ tính này cũng chẳng có ai là tâm lý bình thường, cơ hồ toàn bộ đều sẽ bị kiềm chế thành tâm lý biến thái. Mà làm sao để thổ lộ phần biến thái này ra?

—— đương nhiên chính là tự trả tiền để tìm tiểu thư "Tiêu khiển" rồi.

Nếu tiểu thư Fukawa thật sự bị kim tiền cám dỗ mà đi thuê phòng với các nàng... Vậy thì tiểu thư Fukawa phải sớm chuẩn bị ngày mai không đến lớp được nhé.

Bạn nói đây là chứng vọng tưởng bị hại của tiểu thư Fukawa?

Không không không, tuyệt đối không phải.

Tiểu thư Fukawa rất vững tin nói cho bạn, dù trong tiệm có quy định văn bản rõ ràng, nhưng là No. 1 trong tiệm, mạng lưới tình báo của tiểu thư Fukawa cũng là không thể coi thường, nàng đương nhiên biết rõ trong tiệm này có tiểu thư xảy ra quan hệ thể xác với khách hàng đấy. Tỷ như "Dùng thể xác đến trao đổi sự ủng hộ của khách với mình", mặc dù bất nhập lưu nhưng đều là quy tắc ngầm, chỉ cần không xúc phạm tới quy tắc bản chất nhất của vòng tiểu thư công tử, làm lão đại, tiểu thư Fukawa cũng mắt nhắm mắt mở rồi.

Tóm lại, giống như No. 5 trong tiệm, tiểu thư hệ đáng yêu "Hijo". Bởi vì gia cảnh bần hàn cộng thêm nợ nần chồng chất, nàng không thể không thay phiên quan hệ với mấy vị khách hàng nữ để kiếm tiền —— thuận tiện nhắc tới, Hijo là thuộc về "Phái Tsukikawa" đấy.

Sau đó, ngày thứ hai, ở trong phòng nghỉ, tiểu thư Fukawa thấy Hijo vẻ mặt trắng bệch không có huyết sắc đang dùng thuốc mỡ bôi lên những vết thương trên thân thể mình.

Tiểu thư Fukawa tin tưởng, nếu là nhấc quần áo nàng lên... Vậy thì thật đúng là thê thảm không nỡ nhìn!

# Không tử vong trong trầm mặc #

# Thì sẽ biến thái trong kiềm chế #

Chân lý này cũng quá đáng sợ chứ?

Lúc đó, tiểu thư Fukawa đã khắc sâu hiểu được điểm này, cho nên hiện tại, tiểu thư Fukawa tuyệt đối sẽ không rơi vào kết quả giống Hijo.

—— dù tiểu thư Fukawa còn nghèo khó hơn Hijo!

Hơn nữa, như hình tượng "Hệ cấm dục" mà tiểu thư Fukawa bày ra lúc này... Càng sẽ đưa tới ham muốn thi ngược của những nữ tính biến thái này. Đừng nhìn các nàng vẫn cười đùa, nói không chừng kỳ thực đều đang nghĩ làm sao để lột mặt nạ cấm dục của tiểu thư Fukawa xuống, trở thành người đầu tiên nhìn thấy biểu tình không đồng dạng của tiểu thư Fukawa —— nếu chinh phục được một thiếu nữ đẹp hệ cấm dục, vậy thì tuyệt đối chính là một việc tràn đầy cảm giác chinh phục. Dù các nàng đều là nữ tính, nhưng loại người như các nàng đều có bệnh chung là theo đuổi cảm giác chinh phục sung túc.

Tốt a, lạc đề hơi xa rồi, tóm lại hiện tại là giờ tan tầm.

Bình tĩnh đứng trong phòng nghỉ, tiểu thư Fukawa nhìn khuôn mặt hơi lười biếng vì mệt mỏi của mình ở trong gương, không khỏi nhắm mắt lại, bất đắc dĩ cười cười.

"Hôm nay nhập học thế nào?"

—— bỗng nhiên, một âm thanh cực kỳ bình thản từ sau lưng truyền tới.

Tiểu thư Fukawa mở ra đôi mắt màu xanh thẳm, thấy một vị nữ tính mặc âu phục có khuôn mặt nghiêm túc đang đứng ở sau lưng mình —— Vị này không phải là tiểu thư, mà là ông chủ đại nhân của "Si Mị". Nhìn khuôn mặt nghiêm túc tương tự tiểu thư Fukawa kia là biết, nàng cũng từng là một tiểu thư hệ cấm dục.

"Có ảnh hưởng đến việc học không?"

Âm thanh trầm thấp tràn đầy từ tính thật sự là vô cùng bình thản, hoàn toàn chẳng có chút quan tâm nào, nhưng tiểu thư Fukawa lại biết rõ, ông chủ đại nhân là một người ngoài lạnh trong nóng.

Có thể nói lời có sắc màu ấm như vậy, đã đủ để người khác trợn mắt há hốc mồm.

Dù sao... khuôn mặt kia, so với nói là "Đạm mạc", còn không bằng nói là "Mặt tê liệt" càng chuẩn hơn...

Ông chủ từng nói, tuổi thật của nàng sắp đầu ba rồi. Nhưng trên khuôn mặt không có nếp nhăn nào kia lại không nhìn ra điểm này, dù ở khóe mắt có một vết đao nhàn nhạt, nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng mị lực của nàng, ngược lại càng tăng thêm mấy phần khí chất ác liệt. Hơn nữa, nghe người khác đồn, vết đao này được lưu lại lúc ông chủ đại nhân còn làm tiểu thư ở một hộp đêm nào đó, về sau xảy ra vài chuyện, nàng rời cửa tiệm kia rồi mở một hộp đêm, không làm tiểu thư nữa mà làm ông trùm giấu mặt.

Nghe nói trong đó còn có rất nhiều gút mắc, nhưng cũng không nhiều người biết nội tình.

Hơn nữa, có vẻ như mị lực ngày xưa của ông chủ đại nhân quá lớn, đến giờ vẫn còn một ít khách hàng cuồng dại chuyên môn đuổi theo nàng tới nơi này.

Nhưng ông chủ mặt tê liệt lại có chút lãnh huyết, không tiếp đãi các nàng, mặc cho các nàng tới lui tự nhiên.

Trước kia, ông chủ đại nhân đến cùng xảy ra chuyện gì?

Tiểu thư Fukawa không biết, cũng không muốn đi truy cứu, dù sao nàng chỉ cần làm tốt công tác của mình là được —— nói một cách khác, tiểu thư Fukawa chú ý mình thôi đã mệt vcl rồi.

"Hoàn toàn không sao."

Đối mặt sự quan tâm của ông chủ đại nhân, tiểu thư Fukawa khó được lộ ra nụ cười không phải là nụ cười nghề nghiệp, mà là dáng tươi cười chân thành từ nội tâm.

"Ừ, vậy thì tốt." Đối mặt dáng tươi cười của tiểu thư Fukawa, khuôn mặt nghiêm túc của ông chủ vẫn không thay đổi chút nào, nàng chỉ nhẹ gật đầu, nhưng như vậy cũng đã là chuyện khó được —— đại khái là bởi vì tiểu thư Fukawa quá giống mình ngày xưa, nên ông chủ đại nhân mới có thể phá lệ chiếu cố tiểu thư Fukawa a... Đương nhiên, cũng có thể là vì tiểu thư Fukawa vẫn là một thiếu nữ chưa trưởng thành. Tóm lại, ông chủ đại nhân có khí chất lạnh thấu xương tiếp tục nói chuyện: "Ngày mai sẽ có người mới tới, em dẫn nàng a."

"Người mới?"

Không kìm lại được, tiểu thư Fukawa hơi chớp chớp lông mày.

Cũng không phải vì có người mới mà kinh ngạc, mà là trước kia ông chủ đại nhân chưa bao giờ để nàng đi dạy dỗ người mới, dù sao mấy tháng trước, tiểu thư Fukawa cũng chỉ là một người mới mà thôi.

# Dạy hư học sinh #

—— kéo ra ngoài, đại hình hầu hạ!

Rõ ràng tiểu thư Fukawa chỉ hơi thay đổi biểu tình mà thôi, nhưng ông chủ đại nhân lại nhìn ra cảm xúc trong lòng của tiểu thư Fukawa.

"Đừng xem nhẹ mình —— chỉ cần một tháng đã leo lên No. 1 của tiệm chúng ta, hai tháng đã thành Tứ Thiên Vương của Kabukicho, em đã có đủ năng lực đi dạy dỗ người mới... Mà người mới ngày mai tới cũng là học sinh chưa trưởng thành giống em, cho nên để em dạy dỗ là tốt nhất."

Mặc dù ông chủ đại nhân nói nhiều như vậy, nhưng âm thanh vẫn quá khinh đạm a.

Mà đối với việc ông chủ có thể nhìn thấu chính mình, tiểu thư Fukawa cũng không cảm thấy kinh ngạc.

Dù sao, mặc dù nghề nghiệp tiểu thư này cũng bất nhập lưu, nhưng lại rất chú ý kỹ xảo quan hệ nhân tế —— cần nắm chắc đủ loại người đủ kiểu tính cách, càng cần luyện kỹ xảo đặc thù chỉ nhìn biểu tình là có thể lĩnh hội hàm nghĩa trong đó, dù sao chỉ có như vậy mới có thể làm khách vui. Mà ông chủ đại nhân đã từng là truyền kỳ của giới tiểu thư, có năng lực như vậy cũng không kỳ lạ, chi bằng nói, nếu ông chủ không nhìn ra thì tiểu thư Fukawa mới có thể cảm thấy kinh ngạc chứ? Nếu cho tiểu thư Fukawa thời gian, nàng tin tưởng, dưới sự trợ giúp của hệ thống, nàng cũng sẽ đăng phong tạo cực như ông chủ.

# Đầu tiên là tiền đâu #

—— không có tiền thì sao! Nợ tiền, tôi lớn nhất!

"Nếu ông chủ yêu cầu, vậy thì em không dị nghị."

Không sao cả nhún vai, tiểu thư Fukawa chỉnh sửa âu phục một chút theo thói quen, sau đó liền xoay người đi ra ngoài.

"Như vậy, em tan việc."

Mà ông chủ đại nhân cũng nhẹ gật đầu, bày tỏ biết rõ.

Lặng lẽ đưa mắt nhìn tiểu thư Fukawa rời đi, đôi mắt thâm thúy do từng trải của ông chủ đại nhân kia không nhìn ra là đang nghĩ gì.