Câu Chuyện Của Thụ Làm Ca Sáng Và Công Làm Ca Tối

Chương 6




Làm sao bây giờ làm sao bây giờ làm sao bây giờ làm sao bây giờ làm sao bây giờ làm sao bây giờ

Công nhìn lọ kẹo thủy tinh trên bàn, thật tình cảm thấy dằn vặt a:

Thụ quả nhiên không thích ăn kẹo a, bằng không thì cũng sẽ không để đây đâu;

Muốn tặng một bó hoa để khắc phục, lại làm hại người ta bị dị ứng.

Nội tâm Công thật là áy náy cực kì, áy náy đến mức tan tầm về nhà, gọi điện thoại cho bạn mình ngay lập tức.

A mơ mơ màng màng nghe hắn kể hết mọi chuyện, lệ rơi đầy mặt:

Hiện tại là ba giờ rưỡi sáng, tớ đang nằm trong ổ chăn, thư thư phục phục mơ một giấc mộng đẹp, cậu lại gọi một cú điện thoại đánh thức;

Vậy cũng không nói đi, cậu không thể gọi điện thoại bàn sao? Cậu TM (chắc là tiếng chửi thề á) còn gọi vào di động, di động của tớ vứt ở phòng khách!!!

Cậu gọi lần thứ nhất tớ không nhấc máy, cậu vậy mà vẫn cứ gọi cứ gọi cho tới khi tớ nhấc máy thì thôi!!! Không biết xấu hổ à?!

Công:…… không thì, tớ cũng tặng cậu một bó hải dụ đi?

A:……

Công [nghiêm túc]: Cậu cũng không bị dị ứng phấn hoa.

Bởi vì tinh thần cùng thân thể A ( khuya khoắt đầu tiên là lỗ tai đã bị tàn phá, sau đó chỉ mặc một cái quần lót đi ra phòng khách lấy điện thoại) đều đã bị thật lớn tổn thương, với tình trạng trước mắt thật sự không thể đảm đương vai trò quân sư, liền nói với Công ngày mai hãy đến quán, đến lúc đó hãy tin cậu, nghe cậu chỉ huy.