Cuối tuần, ở một quán trà.
Công ngồi nhìn A đã nửa tiếng rồi,
Nhưng mà A vẫn cứ cái bộ dáng ấp úng định nói gì rồi lại thôi.
Công thật sự có chút nhịn không được: Nếu trong một phút cậu còn không chịu nói cho tớ biết đã xảy ra chuyện gì, tớ liền đi về.
Ngày hôm qua công nhận được điện thoại của A, nói là có việc muốn nói với hắn.
Kết quả hôm nay đến đây, rõ ràng thấy trên mặt cậu ta biểu tình thật là phong phú đi, nhưng mà một câu cũng không nói nổi.
Nghe Công nói vậy, A thở ra một hơi, như là hạ quyết tâm, nói: Hình như tớ ngủ với B rồi.
Vì thế cậu ta đem chuyện ngày đó uống say cùng Công Thụ kể lại hết cho Công,
Công biểu tình từ nghi ngờ đến khó tin đến cuối cùng trợn mắt há hốc mồm.
Công: Sau đó thì sao, anh ta hỏi cậu muốn chịu trách nhiệm như thế nào, cậu nói sao?
A: Tớ suy nghĩ một chút, cảm thấy này vấn đề này tớ chưa trả lời được, cho nên liền đem vấn đề đá ngược lại cho anh ta, tớ hỏi anh ta muốn tớ chịu trách nhiệm như thế nào?
Công:…… Sau đó?
A: Anh ta nói sẽ gọi điện cho tớ sau, rồi đi mất.
Công:…… Cậu không phải hiểu lầm rồi chứ, tớ cảm thấy B nói thật đó, giữa hai người chuyện gì cũng chưa có phát sinh.
A: Tớ cảm thấy là bởi vì B bị tớ thượng, ngượng không dám nói ra, cho nên nhiều lần nhấn mạnh là không có chuyện gì xảy ra hết. Mà lúc đầu lại nói ra vậy là do phản ứng tự nhiên. (ý ẻm là lúc đầu thì B đùa nói là cả 2 đã…ấy mà, ẻm cho rằng lần đó mới là nói thật)
Công:……
A: Cậu biết không, tớ là người luôn không thích thiếu nợ người khác, cho nên chuyện này nếu không làm gì thì trong lòng thật sự khó chịu.
Công: Cậu có thể mua tặng này nọ hoặc là trả tiền a?
A:…… Thế chẳng phải thành ra anh ta bán thân sao.
Công:…… Dù sao anh ta cũng nói sẽ gọi cho cậu, vậy cứ chờ đi.
A: Tớ biết. Tớ chỉ lo anh ta sẽ bảo tớ nằm lên giường rồi cho anh ta thượng lại một lần.
Công:…… Kỳ thật, rất có khả năng……
Lại qua một tuần, B cuối cùng cũng gọi điện thoại cho A —
B: Lần trước không phải cậu nói sẽ chịu trách nhiệm với tôi sao? Tôi đã suy nghĩ, cậu có thành ý như vậy, vậy —
A: Tôi đã vài ngày không tắm.
B:…… vừa lúc tôi —
A: Tóc đầy dầu, trên người bẩn muốn chết.
B:…… tôi muốn nói là, tôi —
A: Còn có mùi lạ.
B:…… Tôi không có hứng thú với thói quen vệ sinh cá nhân của cậu. Tôi muốn nói là trợ lí của tôi xin nghỉ để sinh con, hiện tại sắp hết năm, tìm người làm có vẻ hơi khó, cậu trước hết lại đây giúp đi.
A: A……
B: Sao nghe có vẻ thất vọng quá vậy?
A: Không có, tôi rất thích a.
B: Đúng rồi, tuy rằng tôi không có hứng thú đối với thói quen vệ sinh cá nhân của cậu, nhưng là dì lao công trong công ty tôi rất là tận tụy với công việc, vì tránh cho bà ấy coi cậu là rác mà đem quét đi, phiền cậu tắm rửa cho sạch sẽ rồi hãy đến.
A:……
A tâm tình có chút phức tạp gọi điện thoại cho Công.
Qua một lúc lâu, Công mới nhận điện thoại: Uy?
A nghe thấy đầu kia của điện thoại có tiếng thở dốc, thanh âm không tự nhiên, vì thế cười hắc hắc: Quấy rầy hai người à?
Công:……
A: B bảo tớ làm trợ lí cho anh ta.
Công: Dù sao thì cậu cũng chỉ như là đồ làm cảnh, nhàn nhã, vậy thì đi làm đi.
A: Nhưng là……
Công: Tốt lắm, không có “nhưng là” gì hết, làm người chạy việc tốt đề bồi thường cho người ta đi.
Nói xong Công liền ngắt điện thoại, sau đó lập tức tắt điện thoại di động, cũng rút luôn dây điện thoại bàn.
Thụ: Làm sao vậy?
Công: Không có việc gì, điện thoại cũng mệt chết đi, để cho chúng nó nghỉ ngơi một chút.
Nói xong hướng về phía đôi môi hơi cong lên của Thụ hôn xuống, tiếp tục chuyện vừa rồi chưa xong.
Hai người rơi vào cảnh đẹp, quần áo cũng cởi gần hết —
Đinh linh linh —
Thụ mặt ửng hồng, nhẹ nhàng đẩy Công ra: Di động……
Công vẻ mặt bi phẫn: Không phải của anh.
Thụ:…… Em biết, là của em.
Thụ tiếp điện thoại: Uy —
Đầu kia truyền đến thanh âm của kẻ nhàn rỗi A: Không có việc gì, tôi chỉ muốn chúc hai người ngủ ngon thôi!