Thụ lại muốn mở miệng nói gì đó,
Liền thấy Công rửa chén xong liền có một bộ dáng đăm chiêu suy nghĩ.
Thụ liền hỏi làm sao vậy,
Công nói vì cảm tạ cậu vẫn thường mang đồ ăn cho hắn, hắn kỳ thật có chuẩn bị một món quà nhỏ tặng cho Thụ, nhưng lại quên mang theo.
Thụ tưởng công nghe được lời nói đùa vừa rồi mà ngượng ngùng, trong lòng liền có điểm áy náy,
Liền từ chối nói dù sao có đôi khi làm nhiều đồ ăn cũng ăn không hết, Công không chê mà vứt đi Thụ cũng đã rất vui rồi.
Công nói chủ quán bảo cậu ngày mai nghỉ ngơi, tôi đây nhân lúc ca sáng mai đem đồ đến để ở đây, vậy thì sáng ngày mốt cậu đi làm sẽ thấy.
Công lời nói chân thực, biểu tình thành khẩn, Thụ cũng liền vui vẻ tiếp nhận rồi.
Sau đó buổi sáng ngày thứ ba lúc Thụ đến chỗ làm, nhớ tới lời Công nói, liền lục lọi ngăn kéo, rồi lại trên bàn,
Nhưng mà không phát hiện cái gì đặc biệt, liền chuyển tới chỗ tủ lạnh.
Thụ mở tủ lạnh ra thì nhìn thấy một cái hộp hai tầng chưa bao giờ nhìn thấy, trên đó dán một tờ giấy: Cho xx (xx là tên của Thụ).
Thụ mở ra thì thấy,
Tầng trên đựng đầy kẹo trái cây;
Tầng dưới là một một quyển sách, tên là —
[ 50 món làm từ sườn ].
Thụ không hiểu sao lại cảm thấy có chút buồn cười, lấy sách ra, lại tìm một lọ thủy tinh bỏ hết kẹo trái cây vào đó.
Cậu không thích ăn ngọt, nhưng là cậu cảm thấy để như vậy để ngắm cũng rất được.