Thụ làm ở một tiệm cà phê mở của lúc 3 giờ sáng tọa lạc ở một tòa nhà văn phòng thuộc khu phụ cận,
Thụ làm ca ban ngày, mỗi ngày 5 giờ tan tầm; còn một người đồng nghiệp chưa từng gặp mặt thì làm ca tối, mỗi ngày buổi tối 7 giờ đến làm (khoảng trống 2 tiếng kia thì do ông chủ chịu trách nhiệm).
Thụ vừa tới này thành phố này không lâu, độc thân một người, thuộc loại nói nhiều hay lải nhải như con gái, thích nấu ăn,
Mỗi lần làm đồ ăn làm nhiều đến mức một mình mình ăn thì không nổi,
Liền mang theo một ít bỏ vào tủ lạnh ở chỗ làm,
Cũng lưu lại một tờ giấy nhắn, nhắn cho Công tự mình hâm nóng để ăn khuya.
Công tuy rằng chưa bao giờ hồi đáp lại,
Nhưng là Thụ ngày hôm sau lúc đến chỗ làm đều sẽ thấy hộp đựng thức ăn đã được rửa sạch sẽ.
Một thời gian sau, Thụ tỉnh thoảng cũng viết mấy thứ linh tinh khác trên tờ giấy nhắn:
Mất tiền, mua đồ mới, bạn gái cũ kết hôn, chuyện nhà,
Công vẫn như cũ chưa từng đáp lại.
Sau đó có một ngày, chủ quán nói với Thụ buổi tối Công có việc không thể tới làm, đành nhờ Thụ vất vả một chút làm luôn ca tối, Thụ cũng đáp ứng rồi.
Buổi tối, Thụ một mình trong tiệm nghe nhạc, một chốc thì chơi máy tính, một hồi lại đọc tạp chí,
Hoặc là tưởng tượng Công những lúc một mình ở đây sẽ làm gì.
Lúc này, có khách vào uống cà phê,
Thụ liền niềm nở hỏi người đó muốn uống gì,
Người khách chăm chú nhìn Thụ, nói: Tôi muốn uống canh sườn hầm lần trước cậu nấu.