Cậu Chủ Xin Tha Cho Em

Chương 19: Party(1)




Mặc dù Thạc Uyển Hạ cố gắng tiếp cận Hàn Thiên Lâm nhưng cô ta chỉ nhận được cái nhìn lạnh lùng và ghẻ lạnh của anh.

Cô ta luôn tự hỏi mình vì sao Anh không yêu thích một người xinh đẹp và có địa vị bậc cao ngang hàng với Anh mà lại đi thích con nhỏ Nguyệt Lăng nhà quê đó.

Thạc Uyển Hạ là ai chứ? Hàn Thiên Lâm chắc chắn chỉ là bị con nhỏ đó bỏ bùa mê thuốc lú nên nhất thời không quan tâm tới cô.

-"Nguyệt Lăng cô ra đây cho tôi"

Nguyệt Lăng đang dọn dẹp trong nhà nghe tiếng cô ta gọi mình thì có hơi giật mình. Thạc Uyển Hạ này là người khó lường cô ta mưu mô xảo quyệt vô cùng.

-"Cô tìm tôi có chuyện gì? "

-"Đi shopping với bổn cô nương?"

Cô ta nguýt dài nhìn Lăng Lăng"

-"Xin lỗi. Tôi rất bận nếu cô thích có thể nhờ bác tài xế của nhà họ Hàn đưa cô đi"_Nó đáp, quay lưng bỏ đi thì cánh tay bị giật lại

-"Tao nói là mày chứ không mướn ai khác? "

-"Nhưng tôi không thích! "

Cô nằng nặc bỏ đi nhưng vẫn chịu số phận bị sai khiến. Đúng lúc đấy thì Hàn phu nhân có mặt, Lăng Lăng chỉ là osin sao dám kháng lệnh trước mặt phu nhân.

-"Thạc tiểu thư chúng ta chuẩn bị đi thôi"

Con nhỏ nhếch môi đầy ngạo nghễ, nó chạy tới chỗ bà khoác tay vẻ mặt đầy nũng nịu.

-"Ai ya bác gái bác biết không cô hầu Nguyệt Lăng này không biết phép tắc gì cả? Còn dám cãi lại con huhuhu.. "

Vẻ mặt Hàn Phu nhân trầm hẳn. Bà vỗ nhẹ tay cô ta trấn an và mỉm cười

-"Nguyệt Lăng rất hiểu chuyện có thể nó chưa quen con "

-"Vậy sao? "

-"Đúng vậy, tại tôi chưa hiểu gì về tiểu thư"_Nguyệt Lăng nhanh nhảu đáp

Ánh mắt ả ta lườm cô như muốn nói "không nghe lời thì tao sẽ nói sự thật"

-"Cũng trễ rồi con mau đi đi"

-"Dạ. Con đi đây"

:)) Lăng Lăng đứng dậy cúi chào rồi bước ra ngoài với cô ta.

------------------

Trên xe

-"Có vẻ mày rất sợ bác gái? "

-..-

-" Mày nên cẩn thận không tao sẽ méc hết những gì về mày"_Con nhỏ nói giọng đầy đe doạ.

-"Đừng được nước làm tới"

-"Mày nói gì? "

-"Tôi nói cô bớt nói lại"

-------------

Xuống xe con nhỏ đó bước vô cửa hàng nó mua đủ thứ trên đời, cái gì nó thấy thích thú cũng mua. Nó cố tình hành hạ cô thân bại danh liệt đây mà, đống đồ này chứa đâu cho nổi.

Sau khi Thạc Uyển Hạ thanh toán tiền xong cô ta nhìn cô vẻ bực bội.

-"Xách hết cho tao"

Lăng Lăng ái ngại nói:

-"Nhiều vậy tôi không thể"

-"Không được cũng phải được"

-"Cô cố ý "

-"Tao là chủ tao thích gì thì tao làm mày là con ở chỉ cần làm theo"

-"Nói lại lần cuối: " tôi không xách".

Quá đáng. Đừng tưởng nó hiền mà được nước làm tới. Đã đọc Tức Nước Vỡ Bờ chưa tiểu thư??

Con nhỏ dơ tay tính túm lấy cô thì Bỗng 1 bóng người cao ráo lướt qua phía 2 người họ. Con nhỏ đó mắt trợn tròn nhìn người đàn ông trước mắt.

-"Ngô Thừa Khúc.. Sao Anh ở đây? "

Nguyệt Lăng cũng ngạc nhiên không kém. Thừa Khúc chăm chú nhìn cô, bàn tay gạt tay con nhỏ kia ra lôi cô ra sau lạnh lùng nói:

-"Đừng có làm mất thanh danh mình như vậy chứ đại tiểu thư? "

-"Anh nói gì? "

-"Tôi đã thấy all rồi.Cô nên coi chừng tôi"

Thạc Uyển Hạ cười lớn:

-Ngô Thừa Khúc Anh thích cô ta? "

Hắn im lặng không đáp rồi lôi Nguyệt Lăng đi mất.

Lại thêm 1 người nữa thích con nhỏ đó?!!

______________

Nhân dịp lễ đính hôn sắp tới của nhà họ Hàn và họ Thạc Hàn phu nhân muốn mở tiệc để chào đón con dâu tương lai.

Hàn Thiên Lâm phản đối vô cùng kịch liệt nhưng cũng không thể hủy hỏ hôn ước được.

-"Nguyệt Lăng "

Thiên Lâm gõ cửa phòng cô nhưng không thấy cô đáp lại.

-"Nguyệt Lăng là Anh đây"

Lại là sự im lặng.

Cạch.. Anh đẩy cửa bước vào.. Căn phòng trống vắng không thấy cô. Cô đi đâu rồi? Anh tìm cô muốn nói về vấn đề cho cô tham gia bữa tiệc với tư cách là người anh yêu mà không thấy cô đâu.

Anh bước khỏi phòng thấy con nhỏ Uyển Hạ khẽ gọi

-"Uyển Hạ "

Con nhỏ được đếm xỉa vui như vớ được vàng, cười tươi đáp

-"Anh cần em giúp gì sao? "

-"Em thấy Nguyệt Lăng không? "

-"Không biết. "

Anh nhíu mày bỏ đi.

-"Ơ. Ơ.. Hừ.. Bực bội "

Cứ tưởng anh ấy quan tâm ả hoá ra là tìm cô ta. Thật tức chết. Không sao dù sao cuối cùng anh cũng cưới cô mà thôi.

Bữa tiệc tối nay sẽ thú vị lắm..

----

Bên lề: Chap này không hay m.n thông cảm cho au nha. Lâu ồi tác giả đi học nên không viết nên giờ viết lại không được hay.

-Thân ái-