Đêm nay thật yên tĩnh, bầu không khí ảm đạm bao trùm xung quanh anh.
Ngô Thừa Khúc là một đại gia khét tiếng trong giới thượng lưu.24 tuổi Anh đã nắm rất nhiều quyền lợi, tiền bạc.
Phụ nữ theo Anh rất nhiều. Xếp hàng dài nhưng Anh chỉ coi họ như món đồ chơi. Chơi chán thì đá. Con người thời nay làm gì còn tình yêu nữa chứ.
Giả dối... Tất cả đề dối trá. Bọn họ chỉ vì tiền của Anh mà thôi.
Anh rút bao thuốc lá, châm lửa đưa vào khoé miệng. Mùi thuốc lá nhàn nhạt lan toả khắp xe.
Chiếc xe cứ đi, đi mãi anh không biết là mình đã đi bao lâu.
Đi tới gần con hẻm khoé mắt anh giật giật. Anh có thể cảm nhận được có gì đó ở đây
Anh nổi hứng tò mò đỗ xe 1 góc khuất. Cánh cửa xe được đóng thật nhẹ nhàng.
Đôi chân thon bước dài về phía tối đó. Hình như có ánh sáng.
-"Rốt cuộc là chuyện gì"_Anh suy nghĩ mà vẫn không đoán ra.
Tới gần phía ánh sáng anh phát hiện ở đó khoảng 3,4 tên đàn ông đang bu vào 1 góc.
Tóc dài? Tóc dài của một cô gái.
-"Thả tôi ra.. Lũ khốn"_Tiếng của cô gái đó phát ra khiến anh tin chắc đó là người con gái.
Bốp. Cú ngàng
ủa 1 tên in hằn lên mặt cô. Hắn quắc mắt nhìn. Cô gái lùi lại sợ hãi.
-"Huhu.. Xin tha.. Cho tôi"
Hắn cười khẩy túm lấy tóc cô
-"Ngoan ngoãn chút đi em gái. Đừng để bọn tao thêm bực".
Đúng là dã man. Anh nhanh chân chạy nhanh về phía tường núp vô đó. Vô tình anh phát hiện ra 1 chiếc gậy dài vội nhặt lên.
Chắc là bọn này định cưỡng hiếp cô gái kia. Mặc dù đây không phải chuyện của người lạ như anh nhưng anh không thể bỏ mặc cô gái kia được.
Anh cúi rạp người xuống tay cầm chắc gậy tiến về phía bọn họ.
Bốp.. Cốp.. Á Á á
Từng tên từng tên ngã lăn ra nền đất ôm lấy đầu. Bị đánh lén bọn họ hết đường kháng cự.
Anh nhanh tay lôi cô đứng dậy kéo khỏi đó. Anh mở cửa đưa cô vào xe phóng vụt đi. Nguyệt Lăng vô cùng ngỡ ngàng
__________________
Hàn Thiên Lâm phóng xe điên cuồng. Mọi người đi đường đều phải cố né tránh anh.
-"Đồ điên đi kiểu gì vậy"
-"Muốn die ư? "
Vân vân. Nhưng anh không quan tâm. Anh mặc kệ.
Điều quan trọng ngay lúc này anh phải tìm ra cô