Nam như đóng băng toàn bộ từ tâm hồn đến thể chất, một con người khiến tất cả mọi người phải ngưỡng mộ giờ đây phải chịu một cú sốc vô hình, lần đầu tiên trong đời Nam được một THẰNG ĐÀN ÔNG tặng hoa, tại sao??????????????Trong khi Nam đang trong trạng thái BẤT ỔN thì những người kia vẫn VUI VẺ đùa cợt lên NỖI ĐAU của Nam, riêng nó và hắn vẫn không mảy may để ý gì đến, cứ như hai người này biết rõ sẽ có chuyện này sảy ra vậy! Chợt nó liếc nhìn điện thoại, nở nụ cười bí hiểm nhìn hắn rồi không ai nói ai, cả hai đứng dậy và rời đi. Vũ nhìn hai người bằng ánh mắt kỳ lạ rồi cũng đứng dậy đi theo mặc kệ Nam-người bạn thân đang bị một lũ lắm mồm trêu ghẹo và phải bắt gặp những ánh mắt kỳ thị của mọi người trong phòng. Nó và hắn đi thẳng ra sân sau vườn rồi rút điện thoại ra gọi cho ai đó
-Hello! Come away!-nó nói rồi tắt máy
5 phút sau, cái con người đã khiến Nam phải ''hóa đá'' giờ đã xuất hiện trước mặt nó và hắn
-Hello everyone!-người đó nở nụ cười tươi nhìn nó
-Nói tiếng việt dùm cái bà nội!-nó nhếch môi nói
-Hỳ!-người đó cười
-Việc của chúng tôi hết rồi đó, từ bây giờ thì chị tự sử hết đi! Chúng tôi không giúp nữa đâu!-hắn lạnh nhạt nói
-Ok, cảm ơn hai em vì những gì đã làm giúp chị nhé!-người đó gỡ bỏ bộ tóc giả xuống, Vũ như không tin vào mắt mình nữa, là Mai!
-Không có gì!-nó và hắn nói rồi bỏ đi
Mai cũng bước đi ra cổng trường, Vũ như chôn chân dưới đất, tại sao Mai lại ở đây? Đã vậy còn giả trai để tiếp cận Nam nữa? Tại sao lại như vậy? Nó và hắn sao cũng tham gia vào vụ này nữa chứ? Rốt cuộc là đang có chuyện gì? Một nghìn....................hàng nghìn câu hỏi cứ bám lấy Vũ, anh loạng choạng bước vào lớp trông anh như một con người mất hồn không bằng.
oOo Ở lớp oOo
Nó và hắn vẫn tiếp tục những công việc thường ngày: ngủ! Còn bộ ba kia thì có thêm việc để làm, cứ trêu chọc và nhắc đến chuyện lúc ở căn-tin, riêng Vũ thì đang cố lý giải những việc ở sau trường, anh nhất định phải làm sáng tỏ chuyện này! Tiết học trôi qua nặng nề với tất cả các nhân vật trong truyện :3
oOo Về oOo
Nó và hắn bắt taxi mà không về cùng Vũ như mọi hôm, Vũ cũng bắt taxi và bám theo hai người đó. Chiếc taxi chở nó và hắn bon bon đi đến một công viên, rẽ vào một quán cafe nhỏ gần đấy, Vũ bàng hoàng, là quán mà hồi nhỏ cả ba người hay đến, sao nó lại đến đây?
Bọn nó đẩy cửa bước vào quán, đi đến bên bàn gần cửa sổ, nơi Mai đang đợi ở đó, Vũ đi vào và ngồi bàn bên cạnh.
-Có chuyện gì nữa vậy?-nó lạnh nhạt nói
-Mấy đứa giúp chị vài bữa nữa được không?-Mai nói như khẩn khoản
-Hử?!-hắn nheo mắt nhìn Mai
-Chị không biết làm gì cả!-Mai quay mặt đi hướng khác
-Haiz....vậy bây giờ chúng tôi sẽ vạch kế hoạch, chị cứ theo đấy mà làm, ok?-nó cầm ly nước lên
-Ok!-Mai nói
Thế là cả ba bàn tán to nhỏ về kế hoạch tiếp theo, mọi lời nói, hành động đều được Vũ thu vào một cái điện thoại, vậy là đã có đủ bằng chứng, chứng cớ rồi, anh sẽ phá tan cái kế hoạch ngu ngốc này.
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Không biết còn ai nhớ đến bộ truyện này cũng như nhỏ tác giả ''tội nghiệp'' này không nữa? Lời đầu chúc mọi người có buổi tối ấm áp, hạnh phúc bên người thân, gia đình mình nhé! Những người ở miền Bắc thì nhớ mặc ấm vào đó, trời lạnh lắm lắm luôn! Tiếp theo tác giả xin lỗi vì đã ra chap muộn, sắp tới tác giả bận ôn thi với lại phone và laptop của mình bị............................mami lấy mất rồi!!!! Quên mất, mình rất vui vì có một vài người đã theo dõi, đón đọc từng chap truyện và đã cho mình những lời khuyên rất tốt! Thôi chap hơi ngắn và sẽ có thêm...............................lời bài hát nữa nên mọi người đừng giận nhé :3
Người yêu hỡi thôi chia ly giọt nước đã tràn ly
Yêu làm chi nhớ làm gì để dòng lệ ước hoen mi
Nhìn cuộc tình trong tiếc nuối em chẳng muốn phải buông xuôi
Nhưng anh đã nói lời cuối tất cả đã quá muộn màng
Những kí ức đã phai nhạt cuộc tình mình giờ đã nát tan
Bởi vì anh đã dối gian lời hứa ấy là dĩ vãng
Ôi cánh hoa úa tàn và anh yêu nay đã xa vắng
Niềm hạnh phúc mong manh nhưng giấc mơ ấy đã không thành
Trái tim em mùa đông giá lạnh khi anh yêu nói lời good bye
Em vẫn nghe văng vẳng bên tai từng lời anh đã hứa
Vậy mà sao vậy mà sao con tim em giờ này lại phải chia đôi 1 nửa
Tình yêu đã tan nát em và cầu vòng lại chứa chang
Em lặng lẽ nâng phím đàn nhớ lại bao kỉ niệm đã mất
Những buổi sáng bình minh thức giấc
Em ngước nhìn bầu trời xanh mong em sẽ được ở bên anh
Tình yêu đôi ta chắp cánh ôi sớm mai giá lạnh
Niềm hạnh phúc sao quá mong manh
Cuộc tình ta không thành khi 1 mình em vẫn xanh
Một tình yêu màu hồng 1 màu xanh hi vọng
Em đã chìm trong niềm mơ mộng
Để rồi nhận được con số 0
Từng ngày qua em vẫn ngóng trông nhưng chỉ còn là nỗi thất vọng
Ngồi thầm lặng bên dòng sông cố tìm cho mình 1 lẽ sống
Khi anh yêu không quay trở lại có phải yêu anh là sai trái
Mà em vẫn nhớ anh mãi cuộc tình ấy chẳng thể phai
Dẫu cho tình mình đã chia 2 oh baby plesae tell me why.
Một mình em trên con phố xa nhớ về anh những buổi chiều nắng lại khi mùa đông giá lạnh đi qua anh thiết tha tình yêu rực cháy kon tim em hạnh phúc biết mấy có anh yêu tay nắm chặt tay thời gian xin cho ngừng chạy để em mãi là kẻ tình say tình đã trao sao em không thấy sao người quay đi ôi lạnh lùng mọi băng giá hòa vào không trung anh chỉ để lại 1 lời chúc mong em sẽ tìm được hạnh phúc i'm sorry anh không thể nào quay trở về trái tim anh không biết não nề chỉ làm em đau khổ mà thôi giọt nước mắt mặn chát đầu môi chuyện tình mình sẽ chia 2 lối ngàn lí do cho lời xin lỗi chẳng lẽ tình mình chỉ thế thôi kỉ niệm xưa giờ đã phai phôi con tim em giờ đã nát đôi xa vắng em ao ước 1 chuyện tình yêu thần tiên em có bao giờ cần đồng tiền em không muốn koi trọng vật chất em yêu anh tình yêu chất ngất vay mà sao anh vẫn bâng khuâng có phải tại em quá nhút nhát để giờ anh đi với ai khác bỏ lại em với 1 tình yêu sao anh chẳng bao giờ hiểu người ơi.
Em cô đơn trong căn phòng tối khao khát 1 nụ hôn trên môi thời gian kia chầm chậm trôi để lòng em bao tiếc nuối cuộc tình ấy giờ đã xa xôi mỗi đêm em vẫn thường ngắm sao và tự hỏi vì sao kia trên cao có bao giờ hoài bảo để rồi lại chìm trong hư ảo lạc lối giữa cơn dông bão kon tim em vẫn thầm ước ao bao kí ức sẽ quay trở lại em sẽ được bên anh mãi mãi đôi ta sẽ không chia 2 em yêu anh,anh yêu em tình yêu mãi như lúc ban đầu nhưng sao anh đã vội quên mau để con tim em đổ máu nỗi cô đơn không nơi nương náu anh ra đi chẳng nói 1 câu ánh sáng muôn màu giờ chỉ còn trong giấc mơ 1 tình yêu đẹp nên thơ tình yêu đến thật là tình cờ giống như em đã từng mong chờ mối tình ấy thật là đẹp đẽ ôi chúng ta đã từng chia sẽ biết bao nhiêu chuyện buồn vui biết bao nhiêu nụ cười ánh mắt nhưng rồi tình yêu ấy chợt tắt tất cả tan biến thật nhanh ôi tình yêu sao quá cay đắng tình yêu ơi bao ngang trái không phân biệt ai đúng ai sai vì thế hãy lắng nghe nhóc nói nỳ nhóc la rosy còn đây là rany chúng tôi là dupble I chảy qua chặng đường xa gian khó trên cuộc đời tình yêu bao sóng gió và cũng do thật nhiều đắng cay rany đã đau nhiều và rosy đã hiểu tất cả muốn phút chóc nói với bạn đôi lời về cuộc đời mà thôi để mơ ước mãi không xa xôi và lòng tôi chẳng còn đơn côi chúng tôi cùng nhau bước tới về 1 nơi thật là hạnh phúc mãi không xa vời.