Cậu chủ Lâm Minh Hiếu có mái tóc màu đỏ sẫm suôn mượt, hàng lông mi dài càng làm tô đậm lên đôi mắt màu ngọc rubi của cậu chủ, nói chung cậu hoàng hảo từ trên xuống dưới.
-Ha~ Cậ...cậu...u...a...đau...au!?!
-Sao thế? Chỗ này đau sao!?
-Aaaaaa!? Ha~ ha~ đừng...
Lúc nào cũng vậy, cứ mỗi tối chủ nhật là trên chiếc giường kinh sive tôi phải lẫm liệt cùng cậu chủ làm những chuyện dâm đãng.
-Á...! Cậu chủ bóp mạnh vào bên ngực trái đã đỏ tía của tôi.
-Tiểu Bảo bối! Em nỡ lòng suy nghĩ chuyện khác khi ở bên anh sao!?
-Ha~ Cậu một tuần đã học rất vất vả rồi, em nào dám làm trái lệnh!
-Ngoan lắm!
----
-Để thưởng cho những cố gắng của tiểu bảo bối, anh có cái này!
Cậu chủ lôi ra một vật thể lạ, một con chíp nhỏ màu đỏ. Không kịp để tôi nói gì cậu nhếch một nụ cười đầy ma mị.
-Đây là chíp rung! Tiểu bảo bối biết chứ!
Xăm soi đến nửa ngày, tôi đành lắc đầu, mở to đôi mắt xanh biếc của mình nhìn cậu. Mặt đối mặt,chợt cậu phì cười!
-Hahaha! Tiểu bảo bối cần phải dậy dỗ thêm rồi!? Tay cậu chủ chạm vào ngực nó ra ám hiệu nhưng con Như nó lơ ngơ như chả biết gì.
-hử...
-Tiểu bảo bối thật yêu nghiệt nha!
Đè cô xuống chiếc giường kinh sive, lại là một đêm hân hoáng!