Cát Quẻ

Chương 136





Cách đó không xa ở phía trước chính là hồ nước hình cung kia. Cách hồ nước, vậy mà còn có thể nhìn đến nam quyến qua phủ ngắm hoa ở đối diện. Yến ngắm hoa có thể cách bờ mà xem dung mạo như vậy, không biết có thể thúc đẩy bao nhiêu đôi tình nhân. Trách không được những yến hội ngắm hoa, ngắm tuyết, ngắm trăng của danh môn quý tộc trong kinh thành nhiều như vậy!

Hai người vừa mới ngồi xuống, hai tiểu nha hoàn đứng bên đình lập tức tiến vào trong, không tiếng động rót trà cho hai người, rồi bước chân cực kỳ nhẹ nhàng mà lui ra. Nha đầu từ phủ Trưởng công chúa dạy ra đều là tâm tư khéo léo, làm người không thể bắt bẻ.

Quý Tứ nhìn xem Quý Vân Lưu cầm trà lên, đầu tiên là khẽ ngửi, lại chậm rãi nhấp một ngụm, liền cười rộ lên: "Muội có thể ngửi ra trà thế nào sao?"

"Hoa quế, cẩu kỷ, cống cúc còn có mật ong..." Quý Vân Lưu bưng trà cười nói: "Trà này của phủ Trưởng công chúa, rất tốn tâm tư."

Tiểu nương tử tham gia yến hội đông đảo, rất nhiều tiểu nương tử còn chưa cập kê, uống trà gì đó, xác thực không tốt. Chiếu theo cách nói hiện đại, chính là trong trà xanh có cafein, dạo vườn một ngày, cũng không có khả năng chỉ uống hai ngụm trà như vậy. Nếu chuẩn bị quá nhiều trà xanh để uống, thật là vô ích.

Quý Tứ cầm trà lên, đặt dưới mũi ngửi ngửi, cười: "Muội đó, tâm tư của muội toàn đặt trên những món ăn uống này thôi!"

Hai người đang nói, bên ngoài có hai tiểu nương tử tuổi tác không lớn cũng bước vào đình. Bốn người gặp nhau, Quý Tứ và Quý Lục đứng lên, chào hỏi lẫn nhau một phen. Tiểu nương tử váy xanh nhạt nhìn Quý Tứ và Quý Lục cười nói: "Không biết hai vị muội muội xưng hô thế nào? Phụ thân ta họ Tô, trong chúng tỷ muội đứng hàng thứ ba." Nàng chỉ tay vào tiểu nương tử bên cạnh, lại giới thiệu: "Vị này chính là thiên kim của Đồng Tướng quốc, Đồng đại nương tử."

Vừa rồi nàng đứng bên ngoài đình nhưng cũng nhìn ra, hai cô nương này tuy tuổi tác không lớn, vật liệu may mặc trên người tất cả đều là cống phẩm! Nguyên liệu như vậy không phải nhà người bình thường có thể dùng được, ít nhất cũng nên dính dáng chút đến hoàng gia, lúc này mới có lần đến gần hỏi chuyện này.

Quý Vân Vi nghe được bốn chữ Đồng đại nương tử, lơ đãng nhìn tiểu nương tử váy áo rộng tay màu đỏ nhạt một bên, thầm nghĩ: Thì ra đây là Đồng đại nương tử đứng đầu bốn mỹ nhân kinh thành. Tuy trong lòng nàng kinh ngạc, nhưng trong miệng dịu dàng cười nói: "Gia phụ họ Quý, ở trong nhà đứng hàng thứ hai, trong chúng tỷ muội ta xếp thứ tư. Đây là xá muội, trong nhà đứng hàng thứ sáu." Quý Tứ lại liếc Quý Vân Lưu mỹ mạo như hoa một cái, cảm thấy danh xưng đứng đầu bốn mỹ nhân kinh thành của Đồng đại nương tử này có chút là danh không xứng với thực.

"Quý lục nương tử?" Tô tam nương tử thấp thấp ồ một tiếng, trong mắt tất cả đều là vẻ ngạc nhiên: "Hai vị muội muội chính là tứ nương tử và lục nương tử nhà Quý Thượng Thư?"

Quý Tứ nói: "Đúng vậy."

Tô tam nương tử liền cười tại chỗ, cầm khăn trong tay, lượn lờ tiến lên hai bước, vẻ mặt rất có hứng thú thăm dò hỏi: "Nghe nói, người đính hôn với Quý lục nương tử tư thông cùng với Trang tứ cô nương phủ Trang Quốc công, là chuyện lạ có thật sao?"

Quý Tứ nhíu mắt lại, trong miệng lập tức không vui đáp: "Đại Lý Tự đã có kết án, kết án này còn được Hoàng Thượng xem qua. Trên bản án rõ ràng viết, việc đính thân giữa lục muội muội nhà ta và Trương nhị lang không có hiệu lực, người đã đính hôn trong miệng Tô tam nương tử, lại là vì sao mà nói ra?"

Tô tam nương tử không biết cái miệng này của Quý Tứ vậy mà lại lợi hại như vậy, thế nhưng khiến chính mình á khẩu không trả lời được! Nàng lại ngẩng đầu xem Quý Vân Lưu đứng một bên. Chỉ thấy nàng ta ánh mắt nhìn thẳng, không hề có nửa điểm xấu hổ và giận dữ khó chịu nổi, khoé miệng tia ý cười như lộ như không kia, ý cười kia ở nàng xem ra, dường như lộ ra một phần quái lạ. Tô tam nương tử khuôn mặt đỏ lên, đứng nửa ngày, lại nói không ra lời xin lỗi gì. Dù là nói sai rồi, nàng cũng là tam nương tử ruột thịt của nhà Nội Các đại thần nhất phẩm Tô Kỷ Hi, chẳng lẽ còn muốn tạ lỗi với nữ nhi quan nhỏ từ thất phẩm hay sao?

Gió ấm thổi đến, bốn người lặng im. Tô tam nương tử chợt nghe một tiếng thở dài sâu kín từ bên cạnh truyền đến: "Tô tam nương tử, nghi ngờ phán quyết mà Hoàng Thượng đã xem qua, đây chính là chuyện muốn chém đầu..." Nàng bỗng nhiên nghe được một tiếng như vậy, sợ tới mức không tự giác lùi ra sau một bước. Rồi nàng lại ngẩng đầu, Quý Lục kia vẫn là ổn định vững chắc đứng ở nơi đó, trên mặt một mảnh thanh đạm, giống như lời hù dọa vừa rồi kia không phải phát ra từ trong miệng nàng ta vậy! Người mừng giận không hiện lên mặt, tâm tư thâm trầm như vậy, Tô tam nương tử càng thêm kinh hồn không rõ, cả người đều sắp nhẹ bay bay.

Đồng đại nương tử nghe xong lời này của Quý Lục, vội vàng vươn tay lôi kéo Tô tam nương tử, xấu hổ cười cười, giải trừ cục diện bất hoà giữa hai người: "Quý lục nương tử, xin lỗi, là tam nương tử nói không lựa lời, nói lung tung. Tứ nương tử và lục nương tử tuyệt đối đừng tức giận, tam nương tử chỉ là nhất thời lanh mồm lanh miệng, trong lòng nàng ấy không phải nghĩ như vậy."

Tô tam nương tử lúc này mới không tình nguyện theo đó nói một câu: "Xin lỗi, Quý lục nương tử, ta chỉ là nhất thời lanh mồm lanh miệng."

Hai người ở chỗ này náo loạn không thoải mái, định xoay người rời đi, lại thấy đầu kia, Trang nhị phu nhân và Trang tứ cô nương chậm rãi đi tới. Tô tam nương tử vội vàng kéo Đồng đại nương tử bên cạnh, ý bảo nàng nhìn xem. Lần này nếu là náo nhiệt to, vậy là tốt rồi, có thể báo thù lời vừa rồi của nàng ta!

Đồng đại nương tử thấy Trang nhị phu nhân, vừa định nhún người hành lễ, liền thấy ánh mắt Trang tứ cô nương lướt qua chính mình, trừng về phía sau. Phía sau là người phương nào, Tô tam nương tử rõ ràng nhất. Trong lòng nàng càng thêm cao hứng, nhún người hành lễ, đứng dậy đi đường, động tác càng thêm chậm rãi, liền muốn đợi xem một hồi tuồng náo nhiệt!

Quý Tứ và Quý Lục thấy Trang nhị phu nhân, cũng là uốn gối hành lễ.

Trang nhị phu nhân giương mắt thấy Quý Vân Lưu cũng được mời đến yến ngắm hoa này, tuy khó hiểu nhưng đến cùng không lộ ra thần sắc coi thường gì. Lúc trước ở núi Tử Hà, nàng cảm thấy Trương nhị lang là nhi lang tốt, cô nương nhà mình và hắn có thể kết thành một đôi. Hiện tại gà bay trứng vỡ, hai nhà đều không còn liên quan gì đến Trương gia, sau khi nữ nhi nhà mình lăn lộn mấy tháng, thanh danh cũng coi như không tổn hao gì. Nàng cũng liền tính toán một sự nhịn chín sự lành, không hề truy cứu nhiều thêm. Cho nên, nàng đối với Quý Vân Lưu cũng không hề có địch ý gì.

Nhị phu nhân không truy cứu, Trang tứ cô nương nơi nào nuốt được một cục khí giận như vậy! Khi đó, nàng lòng đầy chờ mong Trương nhị lang tới cửa cầu hôn, sau đó lại biết được hắn bị Quý phủ cáo trạng đến Đại Lý Tự! Hắn không chỉ bị đoạt đi công danh tú tài, hơn nữa trong vòng mười năm không thể tham gia khoa cử. Con đường làm quan, tiền đồ của hắn bị hủy hoàn toàn, thật sự là đau lòng vì hắn đến mức ruột đều thắt lại. Trương nhị lang một người tới lui như trích tiên lại gặp phải kết quả như vây, chính là do Quý Vân Lưu đáng chết này! Nếu nàng nuốt được cục tức này, còn không bằng bảo nàng treo cổ chết dưới cây long não! Nàng hàng đêm nguyền rủa chính là muốn lột da rút gân Quý Vân Lưu này!

Trong lòng Trang Tứ hận ra nước đắng, trên mặt thật ra không hiện chút nào. Nàng nhìn nhị phu nhân chậm rãi cười, nhẹ giọng nói: "Mẫu thân, đình bên kia cảnh trí đẹp, không bằng chúng ta đến ngồi chút?"

Nhị phu nhân nói: "Nơi đó có gì đẹp, không đi cũng thế."

Trang Tứ không thuận theo: "Mẫu thân, nếu người không đi, liền để nữ nhi đi vào ngồi chút. Nơi đó tất cả đều là tiểu nương tử, nữ nhi đi kết bạn chút cũng tốt."