[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em

Quyển 2 - Chương 218: Nữ nhi so tài




Nguyên buổi sáng hôm sau tôi chỉ dành cho việc thu xếp đồ đạc chuẩn bị cho chuyến đi Đà Nẵng sắp tới. Sự háo hức xen lẫn với niềm vui khi một người anh sắp lên xe hoa vào nhà ngục kia khiến cho tâm trạng tôi tốt hẳn ra, cứ lâng lâng phê phê khó tả. Ban đầu tôi định rủ theo Quyên và MNgọc, nhưng hai nhỏ lại bận lịch học mất rồi, chẳng có thời gian rảnh như tôi nên đành ấm ức ở lại Sài Gòn để đi học.

Kệ vậy, đi đám hỏi mà dẫn theo con gái thì làm sau mà mần ăn gì được :v cái này chắc là tâm lý của toàn bộ con trai trên thế gian rồi, tuy có gấu (mang tiếng vậy thôi, vì cả 4 cô kia lận mà, à không chắc có lẽ là 5 mới đúng) nhưng vẫn sẽ để mắt đến những người con gái khác, nhất là gái xinh.

Chỉ cần ra đường gặp một nhỏ nào đó quá ư là xinh xắn, dáng chuẩn, da trắng, điện nước đầy đủ không thiếu không thừa, đảm bảo rằng bạn sẽ phải dán mắt vào ngay, cứ như nam châm gặp sắt từ vậy.

Mỉm cười ngờ nghệch, vì tôi chỉ nghĩ đơn giản 1 điều mà thôi, con gái ngoài Đà Nẵng chắc là sẽ xinh lắm đây hehe. Thêm 1 phần là vì lời tâm sự của anh Hiếu, anh nói rằng chị dâu tôi còn mấy đứa em họ xinh lắm, đi theo anh rồi anh sẽ giới thiệu 1 vài em cho tôi @@ nghe hấp dẫn vler ra luôn vậy.

Cứ thế trên đà sung sướng trong tư tưởng, tôi cứ việc gom đại vài bộ quần áo nhét vào balo chờ đợi cho chuyến đi mà thôi. Bỗng dưng điện thoại của tôi chợt rung lên, kéo tôi từ trên mây rớt xuống lại mặt đất. Mở máy thì thấy là mẹ đang gọi cho tôi, tôi nghe luôn.

_Alo dạ con nghe nè mẹ.

_Ừ dạo này con sống sao rồi? Có ổn không mà sao lại không gọi về nhà?

_Dạ cũng ổn, tại con bận quá nên không có gọi được mẹ ơi -tôi nói.

_Ừ đừng làm quá sức, chừa thời gian trống ra mà nghỉ ngơi đi.

_Dạ con biết rồi mà mẹ.

_À thông báo cho mày 1 tin đây -mẹ tôi cười vang trong dt.

_Sao mẹ? -tôi tò mò

_Ba mày đang thu xếp giấy tờ mua cho mày căn nhà bên Bình Tân ấy, chờ dọn vào nhà mới đi con à!

_Ớ thật à mẹ, mà sao lại mua nhà cho con chi, con ở trọ được rồi mà?

_Mày khỏi cãi chi mệt, tao mua cho con dâu tao ở, ai nói cho mình mày ở đâu?

_Ôi mẹ vui tính quá, dâu con gì ở đây? Có mình con thôi mà -tôi nhăn mặt, gì mà dâu con ở đây nữa, tôi chưa nói chọn nhỏ nào làm vợ mà dâu với chả con, còn giao nhà cho con dâu nữa chứ @@

_Khỏi chối mày! Tụi tao biết cả rồi nhá!

_Ớ biết gì hả mẹ?

_Ừ thì 4 đứa thôi mà, à quên phải 5 mới đúng, con Thy nó nói mày đang có tận mấy đứa con dâu cho tao với ba mày mà! Giờ phải chuẩn bị nhà cho mày, chứ phòng đó sao đủ chổ -mẹ tôi cười

Đệt! Hoá ra là nhỏ Thy về méc mẹ @@ cơ mà cũng được, khi không lại có căn nhà free thì còn gì bằng nữa chứ.

_Èo tưởng mua nhà cho con, ai ngờ... -tôi lầm bầm.

_Cái thằng... đùa với mày thôi. Nhà là của mày, mày muốn chứa ai tuỳ mày quyết định, nhưng chỉ 5 nhỏ đó thôi nghen con -mẹ cười.

_Thôi mẹ ơi, đông quá nuôi tốn gạo.

_Chứ không phải mày sợ tụi nó đánh nhau à?

_Ấy làm gì có.

_Thôi không nói nhiều, vài bữa nữa tao lên giao nhà.

_Dạ!

Gác máy, tôi ngã người ra giường trong sung sướng. Vậy là sắp có nhà mới nữa rồi, thế là an cư rồi, giờ chỉ lo học hành kiếm cái nghề trước đã, rồi cưới vợ sau. Cùng lắm thì về kinh doanh thôi.

Thấy tâm trạng vui vẻ, tôi dt cho Quyên xem em ở đâu, vì Quyên đã dắt MNgọc đi đâu đó từ sáng đến giờ mà chưa thấy về nữa, khi đi có vẻ gấp lắm @@

_Alo em nghe nè anh -Quyên trả lời.

_Em đang ở đâu ấy?

_Dạ em ở ngoài quán của My đây anh.

_Ừ vậy được rồi! Mà chừng nào em về?

_Chắc chưa về đâu anh, tụi em nói chuyện thêm xíu nữa lận.

_Ừ vậy anh cúp máy đây -tôi nói, định cúp máy luôn, nhưng mà...

"Muốn nói gì thì nói nhanh lên đi, không thì kêu anh N ra đây giải quyết nhé, oke?"

Ngớ người ra, trước khi Quyên tắt máy, 1 giọng nói có phần quen quen lại vang lên, lạnh lùng, sắc sảo. Giọng này tuy tôi không tiếp xúc nhiều, không nghe nhiều nhưng lại có ấn tượng sâu nặng lắm, nên chẳng khó để nhận ra là ai... Sao lại có Ái Nhi ở đó nhỉ? Tôi nhớ không lầm là mấy nhỏ này đâu có ưa thì Nhi đâu ta?

Cảm thấy bất an khó tả, tôi quơ vội cái áo khoác, rồi đi bộ ra quán của My luôn. Cũng may là quán nằm gần nhà, chẳng tốn mấy phút là tôi tới được nơi cần tới rồi.

Nhìn vào bãi giữ xe thấy có chiếc AB của Yến, Vision của MNgọc, My thì chắc chắn có mặt trong đó rồi, còn Quyên thì... vậy là đủ 4 cô nàng , và thên sự hiện diện của Ái Nhi nữa thì phải, nhưng tôi chưa dám xác định.

Tôi bước vào trong, dòm dáo dác xung quanh cơ mà chẳng thấy mấy nhỏ đó đâu cả, nên tôi bước lên lầu luôn.

_Tôi thấy chị nên tránh xa anh N thì tốt hơn đấy -giọng của My.

_Why?

_Chúng tôi không thích có sự hiện diện của chị bên cạnh anh N!

_Hừ, xin lỗi nhé cô em! Cô em không có quyền gì có thể cấm tôi cả, oke? -Nhi cười

_Cô!

_Thôi My -giọng Quyên.

_Thế chị muốn sao để có thể từ bỏ anh N đây -Yến nhẹ nhàng nói.

_Xin lỗi, nhưng tôi chắc rằng bản thân mình sẽ không dễ dàng gì từ bỏ tình cảm của mình đâu nhỉ? -Nhi nói

_Hừ! Chị chỉ là người đến sau thôi, chắc gì chị có được tình cảm của anh N cơ chứ?

_Không có gì là không thể cả, đúng không cô gái!

_Ha, xem ra bà chị tự tin quá rồi đấy!

_Haizz tất nhiên rồi, vì tôi luôn cầm chắc phần thắng trong tay! -Nhi lại cười vang.

_Thử xem nào?

_...

Tôi đứng nép mình dưới phần cầu thang, lắng nghe từng chữ từng chữ một. Phía trên đầu lúc này là 5 cô gái đang tranh cãi nhau, điều thú vị là lại vì 1 thằng ất ơ như tôi mà cãi nhau, đúng chẳng thể nào hiểu nổi được mà. Còn dưới đây, 1 thằng con trai được hiểu là nguyên nhân của sự cãi nhau từ các cô gái, lại đang đứng vò đầu bức tai với những suy nghĩ bề bộn trong đầu.

Ái Nhi? Tôi và nhỏ chỉ gặp nhau mới 2 lần thôi mà, không thể nào nhỏ lại có tình cảm với tôi được, không thể nào?

Nhưng mà tại sao nhỏ lại nói như vậy cơ chứ, chẳng khác nào nhỏ sẵn sàng chấp nhận tranh giành 1 thằng nhà quê chẳng có gì trong tay như tôi cả, à chỉ có đôi bàn tay nhiều lần nhuốm máu mà thôi.

_Nói nhiều lời làm gì? Loại người này có nói cũng vô ích thôi -My lên tiếng.

_Xin lỗi, nhưng cô em vẫn chưa đủ tư cách để lên mặt dạy đời tôi, My à -Nhi vẫn tiếp tục nói với giọng nhẹ nhàng, nhưng lại đầy chất mỉa mai.

_Vậy hả, để tôi cho cô xem tôi có đủ tư cách chưa đây -My nói như hét.

Cạch! Kẹttt!

_Yahh

_Đừng My! -Quyên hét.

Có tiếng bàn ghế di chuyển mạnh ở phía trên, cảm thấy không ổn, tôi phi lên luôn, vừa kịp thấy cảnh lần đầu tôi thấy trong đời, có thể nói là vậy.

Trước mắt tôi là 1 sàn đấu võ, và đấu sĩ tất nhiên là nữ =]] nữ nhi so tài, còn hơn cả con trai đánh nhau.

Đừng đánh đồng chuyện con gái đánh nhau là nắm tóc, xé quần xé áo này nọ, mà lại không nghĩ họ đánh nhau còn bài bản hơn hẳn nhiều thằng con trai bằng tuổi.

My và Nhi đang so tài, và người chịu thiệt chỉ là My mà thôi. My tung tay tán Nhi, nhưng đòn thế quá đơn giản, 1 cú hích tay đủ gạt tay My đi mất rồi, kèm thêm 1 đấm vào bụng, 1 chặt vào cổ khi My ôm bụng khom người xuống.

Rồi đến lượt Yến, có lẽ nhỏ lo lắng cho cô bạn thân của mình, Yến đạp cái ghế thẳng về phía chân của Nhi, và đòn đã trúng, nhưng Nhi chỉ mất thăng bằng trong giây lát, rồi lại xoay người sang Yến thủ thế.

Trong 2s, chỉ trong cái chớp mắt thôi, Yến đã lướt tới vừa đấm vừa đá Nhi, Nhi thì chỉ vừa kịp đỡ đòn thôi. Nhưng ăn đòn liên hoàn thì tất nhiên cũng phải có đòn trúng đích rồi, Nhi dính vài đấm vào người, tôi thấy thôi cũng thấy đau rồi.

Bất ngờ Nhi phản đòn lại, nắm tay Yến kéo về phía mình, ngã người thấp xuống gạt chân nhỏ, khiến Yến ngã sóng soài trên sàn.

Nhưng chuyện chưa dừng lại ở đó, khi mà cả Quyên lẫn MNgọc cũng nhào vô tham chiến.

Cả hai nhỏ đều là đánh tầm xa, hình như đều học taekwondo giống tôi thì phải@@ toàn đá thôi. Mà ai học taekwondo cũng biết đòn đá thì trúng đòn sẽ đau và sock đòn như thế nào rồi, đã vậy còn là hai đánh một nữa cơ chứ, kèo này tôi cũng chịu.

Ấy vậy Ái Nhi vẫn tự tin vừa lùi vừa đỡ đòn, lại còn kéo cái bàn ra chặn lại đòn đánh của Quyên và MNgọc. Sợ thật, lúc nguy cấp vẫn bình tĩnh tìm đường lui.

Ôi đệch! Nữ nhi đại chiến à? Tôi như thằng ngáo đứng trố mắt ra mà nhìn mấy nhỏ solo với nhau, nhưng về solo đảm bảo không ai đánh lại Nhi đâu, trừ 1 người.

Cảm thấy đánh không lại, cả 4 nhỏ hợp tác nhau xử 1 mình Nhi. Đến lúc này tôi chịu hết nổi rồi, đành chạy lên can mấy nhỏ ra mà thôi, nhưng mà đời thật thì méo bao giờ giống như giấc mơ cả...

_Mấy người làm gì vậy hả? -tôi hét lớn, nhảy thẳng vào giữa đội hình can hai bên ra. Vâng và đây chính là lúc cái ngu của tôi nó bộc lộ 1 cách rõ nét nhất.

Tôi nhảy vào mà không kịp nhìn tình hình, đúng lúc cả 5 người ra đòn cùng 1 lúc... và đích đến là tôi =.= cái đậu phộng

_Hự! -dính đòn, tôi tự buông lơi cơ thể ngã cái bịch xuống sàn trước ánh mắt ngỡ ngàng của mấy nhỏ kia.

_Ơ anh N -ai đó hét lên.

Tôi hơi choáng chút, vì ăn thẳng 1 đấm vào mặt kia mà, chẳng biết từ nhỏ nào nữa đây. Rồi thêm 1 đấm vào ngực trái, 1 đấm vào ngay chấn thuỷ, 1 đá vào bụng, thêm nhỏ Ái Nhi sút vào bẹ sườn tôi từ phía sau nữa kia chứ.

Cho dù là trâu bò cũng chẳng thể nào chịu nổi nhìu đòn đau vào chổ hiểm cả, gục ngã là điều đương nhiên.

_Anh có sao không?

_Em xin lỗi! Em xin lỗi anh!

_Huhu!

Mấy nhỏ ngồi xung quanh tôi mà lay, mà hỏi thăm, làm cho tôi choáng thêm thôi. Đã đau mà còn thiếu oxi để thở. Hết màn hỏi thăm chóng vánh, 5 nhỏ lại khẩu chiến với nhau tiếp tục.

_Tại cô hết đấy!

_Chính cô đã làm anh N ra như vậy?

_Hừ làm như chỉ có mình tôi, nên nhớ rằng mấy cô cũng có góp phần vào nhé!

_Tại cô!

_Là tại cô!

_...

_Im hết coi -tôi cố hết sức hét lớn, ngồi bật dậy nhăn mặt, trừng mắt nhìn mấy nhỏ. Còn hơi đau đau, cơ mà vẫn ổn chưa chết được.

_Ơ em...

_...

_Mấy người định làm loạn à? -tôi gằn giọng.

_Ơ dạ... -Quyên nhìn tôi lấp bấp, rồi nhìn sang mấy nhỏ.

_Em xin lỗi anh! -Ái Nhi nói, rồi đứng dậy định bỏ đi với đôi mắt hoe hoe đỏ.

_Đứng lại đó! -tôi kêu.

_Ơ dạ -nhỏ quay lại nhìn tôi.

_Tại sao mấy người lại làm như vậy? Hả? -tôi hét lớn, bực tức quá mà.

_... -cả đám mèo con kia im lặng với vẻ mặt sợ sệt nhìn tôi.

_Sao không nói?

_Ơ tại ... tại... -Nhi lấp bấp nói.

_Em xin lỗi, là tại em -My đứng ra thú tội.

_Tại tụi em xích mích với nhau chút chuyện thôi anh -Yến nói.

_Chút chuyện thôi mà lại đánh nhau vậy à?

_Em...

_Hừ mấy người tự suy nghĩ lại đi! Xem có đáng hay không! -tôi nói, rồi ôm bụng bước đi về phía cầu thang.

_Anh! Em xin lỗi mà! Tụi em biết lỗi rồi -Quyên chạy theo níu tay tôi lại.

_Em xin lỗi anh! -Nhi cuối đầu.

_Anh bỏ qua cho tụi em nha anh! -MNgọc trưng khuôn mặt mèo ra.

Nhìn mặt mấy nhỏ lúc này khiến tôi buồn cười lắm, cơn giận cũng vơi đi nhanh chóng. Nhưng tôi cũng lợi dụng mà làm hoà cho mấy nhỏ luôn.

_Được rồi, vậy mấy người móc ngoéo tay làm hoà đi, oke! -tôi làm mặt lạnh nói.

Mấy nhỏ nhìn nhau giây lát, rồi cũng gật đầu đồng ý mà ngoéo tay nhau. Kệ biện pháp giảng hoà trước mắt là vậy thôi, về lâu dài thì tính sau, chứ giờ đau quá @@

_Vậy thì được rồi, chuyện ngày hôm nay anh bỏ qua, nhưng không có lần sau đâu nhé!

_Dạ em biết rồi!

Rồi mấy nhỏ hộ tống tôi về, tất nhiên Nhi tách nhóm về trước rồi. Thôi kệ, hi sinh bản thân làm hoà cho mấy nhỏ vậy cũng đáng... nhưng về dài lâu thì chẳng thể nào được!