Cao Thủ Y Đạo

Chương 225: Uống đi




Nếu thực sự bị chở đi bán ra nước ngoài thì cả đời này của cô ta sẽ toang mất.

“Thả cô ư? Đâu có chuyện tốt như vậy.” Tên mập cười hi hi nói: “Mấy đứa chạy nghiệp vụ các cô đều là chuột bạch, tôi có tài khoản tiết kiệm là tin ngay? Đáng đời bị lừa.”

“Tổng giám đốc Vương thả tòi ra đi, chỉ cần anh thả tôi, anh muốn tôi làm gì đều được, anh đừng bán tôi mà.” Hứa Tư Doanh khóc nức nở.

“Câm miệng lại, thành thật ở đó đi, tránh chuốc lấy khố.” Một tên đầu trọc hung tợn chỉ vào Hứa Tư Doanh: “Cô tốt nhất là nên thành thật chút cho tôi.”

Mấy người họ ném lại Hứa Tư Doanh, xoay người muốn đi, nhưng vào lúc này, Hứa Tư Doanh đột nhiên đứng lên, chợt phóng ra ngoài.

“Còn muốn chạy?” Tên mập nắm lấy tóc của Hứa Tư Doanh kéo cô ta trở lại, sau đó đạp xuống mặt đất, rồi đấm đá một trận.

“Chạy, cô chạy đi.” Tên đầu trọc hung hăng đấm xuống mấy quyền, đánh vỡ mặt của Hứa Tư Doanh.

“Được rồi trọc, anh đánh vỡ mặt người ta rồi, còn đánh nữa thì không đáng giá đâu đó.” Tên mập cản đầu trọc lại.

“Hứa Tư Doanh, có thấy mấy người phụ nữ ở phía sau không?” Tên mập cúi người cười ha ha nói: “Lúc mới đến bọn họ đều mãnh liệt như cô đây, nhưng bây giờ đều thành thật hết rồi.”

“Mạng của cô như vậy, đừng vùng vẫy nữa, vùng vẫy cũng vô dụng thôi, chỉ khiến bản thân chuốc thêm nhiều đấng thôi.” Tên mập đứng lên nói: “Trói lại, mang đi.”

“Anh Vương, vừa nãy ông chủ truyền lời đến, vẫn chưa thế chuyến đám phụ nữ này đi được, phải đưa đến vùng ngoại ô.” Lúc này, một gã đàn ông chạy vào.

“Lại hời cho thằng già đó rồi?” Tên mập mắng chửi: “Rốt cuộc thằng già đó có lai lịch gì? Lại khiến tổng giám đốc Đỗ coi trọng ông ta như vậy? Mỗi lần ông ta đều muốn dẫn cô gái xinh đẹp trẻ tuổi đi, đã mấy nhóm rồi, chẳng lẽ thằng già đó dùng phụ nữ để thái âm bố dương?”

“Tổng giám đốc Đỗ đặc biệt dặn dò, cho uống đồ, sau khi đưa qua thì sẽ không thiếu tiền của chúng ta.” Gã đàn ông nói.

“Được, cho bọn họ uống đồ, hây, đáng tiếc cho những cô gái như hoa như ngọc sẽ bị hủy hoại này.” Tên mập họ Vương bất đắc dĩ lắc đầu.

“Anh Vương, đúng vậy, hôm trước tổng giám đốc Đổ bảo tôi đến biệt thự đó xử lý mấy thi thế… đều là thây khô, anh nói rốt cuộc cư sĩ Phong Dương muốn làm gì?” Một đàn em tiến lại gần nhỏ giọng nói.

“Câm miệng lại.” Tên mập họ Vương giật mình, anh ta vội vàng đè thấp giọng nói: “Mấy người chúng ta chỉ cần làm việc, không cần quản chuyện khác, có tiền cầm là được, bên ngoài thì mặc kệ, dù sao thì đây cũng là địa bàn của tống giám đốc Đỗ.”

“Rõ rõ…” Tên đàn em đó vội vàng gật đầu, anh ta lấy ra mấy bình như tinh dầu gió, bên ngoài còn dán lá bùa.

Anh ta xé lá bùa, đố chất lỏng sền sệt màu đen ở bên trong ra ngoài.

Sau khi đổ ra, mấy gã đàn ông này cưỡng ép rót vào miệng của mấy người phụ nữ.

“Uống đi.” Tên mập họ Vương bưng chén đen xì xì đi tới trước mặt Hứa Tư Doanh.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!