“Tên vừa rồi cũng thật là đáng ghét, hắn
mang theo con gái bên mình mà còn đồi
quấy nhiễu chúng ta.
Hơn nữa chúng ta đã
tử chối rõ ràng như thế rồi, vẫn còn tìm
Diệp Thiên, kêu Diệp Thiên chia cho hắn
một người, thật là vô liêm si!”
“Tiêu Chí Lâm nhin có vẻ lịch thiệp,
không ngờ em họ anh ta lại là một tên cặn
ba!”
Khi bước ra khỏi Trung tâm thương mại,
Li Tinh Tinh biu môi tô về khinh thường.
Tiểu Văn Nguyệt không nói gì mà chỉ
nhin Diệp Thiên mim cười.
Vừa nãy dáng vẻ
Diệp Thiên cảm thấy nói chuyện không hợp
liền động thủ trông giống y như một công
tử ăn chơi.
Nghĩ tới việc vừa rồi cô ta bảo Diệp
Thiên là bạn trai của mình, Diệp Thiên cũng
không phản bác lại, trong lòng cô cảm thấy
bổi hồi vô cùng.
“Hai người từ chối thì cử từ chối, nhưng
sao lại lấy tôi ra làm lá chắn?”
Diệp Thiên xách túi lôn túi nhỏ, thờ
d nói.
“Hai người phải hiểu rõ, nếu như vừa rồi
người đi cùng hai người là người khác mà
hai người nói như vậy, có thể sẽ mang tới
phiên phức vô cùng lớn cho người đó đấy!”
“Với khả năng của nhà họ Tiêu ở Kiểm
Tây, họ chỉ cắn giờ trò một tí thôi là đã có
thể dễ dàng khiển cho một người ngồi tù,
thậm chỉ chim dười Tây Giang rồi”
“Sau này trước khi làm như vậy, phiến
các cô động não suy nghĩ trước được
không?”
Nhìn thấy biểu hiện của Diệp Thiên
không đúng lắm, Lí Tinh Tinh lập tức ngậm
miệng lại, Tiếu Văn Nguyệt vội vàng cười
giải thích với Diệp Thiên: “Diệp Thiên,
chúng tôi biết rồi, anh đừng giận.
Vì người
đó là anh nên chúng tối mối nói như vậy
mà!”
Ở trong mắt bọn họ, trên đời này không
có chuyện gì mà Diệp Thiên không giải
quyết được.
Diệp Thiên không đáp lại, chi khẽ vẫy
vẫy tay.
Cả ba trở về khách sạn và nghỉ ngơi ở
Trung tâm giải trí của khách sạn một buổi
chiều.
Bảy giờ ba mười tối, tất cả thay quần
áo và chuẩn bị đến Trung tâm Thủy Thượng
Ở Kiểm Tây, nơi sẽ diễn ra hoạt động biểu
diễn của Có Giai Lệ vào tối nay.
Trung tâm Thủy Thượng của Kiểm Tây
nằm trên một hòn đào được bao quanh bởi
nước.
Nhà họ Tiêu đã nắm bắt cơ hội kinh
doanh đặc biệt này để xây dựng một sơn
trang nghi dưỡng.
Nơi đây vô cùng sang
trọng và là thiên đường cho nhiều doanh
nhân nổi tiếng ở Kiểm Tây.
Mỗi khi có tiệc cocktai quy mô lớn dành
cho người nổi tiếng, hầu như luôn được tổ
chức ở Trung tâm Thủy Thượng, do nhà họ
Tiêu chủ tri.
Muốn ra vào Trung tâm Thủy Thượng
đều phải ngôi thuyền, Diệp Thiên đi cùng
với hai cô gái xinh đẹp Tiểu Văn Nguyệt và
LI Tinh Tinh khiến đám thương nhân giàu
đó ngồi cùng thuyền phải nhìn cậu với ánh
mắt ganh tị.
Sau khoảng mười phút thì chiếc tàu du
lịch loại nhỏ đáp Trung tâm Thủy Thượng.
Diệp Thiên và hai cô gái đưa giấy mời rối
tìm một vị trí ở phía bên mé sân khấu và
ngồi xuống.
“Chà, cách bài trí ở đây quả là không
tấm thường nhi? Có vẻ như buổi biểu diễn
thương mại mà Giai Lệ tham gia không phải
là một buổi biểu diễn bình thường!”
LI Tinh Tinh nhìn những người nổi tiếng
xung quanh lần lượt buớc vào liên khẽ cảm
khái.
Vài tháng trước, Có Giai Lệ cũng chi là
một học sinh trung học như họ, nhưng bây
giờ cô ấy đã có thể biểu diễn trên sân khẩu
và cố gắng hết sức để thể hiện tài năng của
mình dưới ánh đèn sản khẩu trước rất nhiều khán giả.