“Người ta là vua xe hơi, người đã lập kỷ lục trong hầu hết các vòng đua châu Âu.
Anh ấy chưa từng thua một lần nào và duy trì thành tích toàn thắng cho đến nay.
Đó là Optimus Prime trong giới đua xe quốc tế, thế mà anh lại nói với tôi là anh có quen anh ấy?”
Blog Senna thường hoạt động ở Châu Âu, rất ít khi đến Hoa Hạ.
Lần này đến tỉnh Kiềm cũng là một sự tình cờ, tiện đến gặp Tiêu Chí Cường nên mới xuất hiện ở đường Lục Hoàn này.
Làm sao Diệp Thiên, một người vô danh tiểu tốt lại có thể biết được một ông lớn nổi tiếng trong ngành đua xe quốc tế như vậy chứ?
Diệp Thiên chỉ cười cười, không giải thích.
Tiêu Tường trước mặt cậu là một cô nhóc không hiểu chuyện, cậu chả buồn so đo với cô ta.
Chính lúc này, Tiêu Chí Lâm dẫn Blog Senna lại phía họ.
“Thầy, em giới thiệu với thầy, đây là em gái em, Tiêu Tường!”
“Vị này là hoa đán hiện nay của Hoa Hạ, cô Cố Giai Lệ!”
Tiêu Chí Lâm giới thiệu Tiêu Tường và Cố Giai Lệ với Blog Senna, Blog Senna chỉ liếc qua họ và khẽ gật đầu, rõ ràng là không hề bận tâm.
Tiêu Tường không cảm thấy có chỗ nào không ổn, cô ta vô cùng sùng bái Blog Senna, lúc này được đến gần thần tượng là điều cô ta hằng mơ ước.
Blog Senna trông có vẻ rất tự hào, anh ta nhìn một lượt vòng đua rồi nói với Tiêu Chí Lâm: “Lâm, cậu có biết vì sao hôm nay tôi đến đường Lục Hoàn này không?”
Tiêu Chí Lâm lắc đầu.
Ánh mắt Blog Senna mang chút hoài niệm, xúc động nói: “Vì lần trước đến đây tôi đã gặp đối thủ mạnh nhất, tôi đã thua cậu ta!”
Tiêu Tường, Tiêu Chí Lâm và những người đam mê đua xe đang theo dõi đều bị sốc.
Blog senna, người chưa bao giờ thất bại lại thua người khác trên đường Lục Hoàn ư?
“Thầy, chuyện này là thật?”
Khuôn mặt Tiêu Chí Lâm đầy vẻ kinh ngạc, đây là lần đầu tiên anh ta biết chuyện này
“Đương nhiên là thật!”, Blog Senna gật đầu: “Có lẽ mọi người cũng không lạ với người này, mấy người chẳng phải đều gọi cậu ta là ‘xa thần Tây Nam’ hay sao?”
“Ồ!”
Một câu nói đã khuấy động cả ngàn làn sóng, tất cả những người có mặt đều cảm thấy chấn động.
Tất nhiên họ biết xa thần Tây Nam.
Đây là tay đua huyền thoại đã thay đổi kỷ lục các đường đua lớn phía Tây Nam chỉ với sức của chính mình.Nhưng theo họ thấy, Blog Senna là Thái Sơn Bắc Đẩu trong giới đua xe quốc tế, chắc chắn vẫn hơn xa thần Tây Nam một bậc.
Nhưng không ai ngờ rằng, Blog Senna lại là bại tướng dưới tay xa thần Tây Nam.
“Trời ơi!”, Tiêu Tường che nhẹ đôi môi đỏ mọng của mình, cảm thấy vô cùng kích động: “Xa thần Tây Nam lại thắng Blog Senna ư? Wow, không hổ danh là thần tượng của mình, chiến tích như vậy quả thực là không thể tin nổi!”
Cô ta sùng bái nhất là xa thần Tây Nam, coi người đó như một loại tín ngưỡng, giờ biết thần tượng của mình đã đánh bại vua xe quốc tế thì sự tôn kính của cô ta đối với xa thần Tây Nam càng nâng lên một tầm cao hơn.
“Đáng tiếc là, kể từ khi thua cậu ta lần đó, tôi chưa bao giờ gặp lại cậu ta.
Kỹ năng lái xe của cậu ta điêu luyện và hoàn hảo nhất trong tất cả những người mà tôi từng gặp!”
Blog Senna thở dài, Tiêu Tường và những người còn lại sùng bái xa thần Tây Nam cũng rất phấn khích, mong muốn được tận mắt nhìn thấy xa thần Tây Nam và thưởng thức tài lái xe vô song của anh.
Đúng lúc này, ánh mắt Blog Senna đột nhiên ngưng lại, như thể nhìn thấy một điều gì đó khó tin.
“Ớ?”
Anh ta trợn to hai mắt nhìn chằm chằm một chỗ, anh em nhà họ Tiêu đều thấy vẻ mặt của anh ta liền nhìn về hướng ánh mắt đó.
Thì ra người mà Blog Senna đang nhìn là Diệp Thiên, người đang trò chuyện với Tiếu Văn Nguyệt.
“Lạ nhỉ, vua xe nhìn anh ta làm cái gì, tên đó có gì đáng để nhìn đâu cơ chứ?”
Cô ta còn đang rất ngạc nhiên thì Blog Senna vội bước tới và hét lớn.
“Thiên, cuối cùng tôi cũng tìm được cậu rồi!”
“Thiên, cuối cùng tôi cũng tìm được cậu rồi!”
Blog Senna lao về phía Diệp Thiên, hai cánh tay dang rộng, như thể gặp lại người bạn cũ, muốn ôm chầm lấy sau thời gian chia xa bao lâu nay mới gặp lại.