Chương 3304
Tiếp theo, cậu đưa tay chỉ về phía đường ranh giới đó, giọng nói lạnh nhạt vang lên.
“Hiên Viên Điện chúng tôi sẽ lấy cây Thánh Linh này”.
“Ai vượt qua ranh giới, chết!”.
Biến cố bất ngờ xảy ra khiến các cao thủ tu sĩ kiêu ngạo đều không ngờ được, bọn họ nhìn người thanh niên đang đứng trên cây Thánh Linh, trong lòng không khỏi dâng lên nỗi ngạc nhiên.
Vừa rồi mấy chục cao thủ kim đan cửu phẩm bọn họ đồng thời ra tay tấn công, thế mà không thể ngăn cậu lại, dựa vào điều này thôi đủ để khiến bọn họ kinh ngạc.
Nghe Diệp Thiên nói, mấy trăm cao thủ tu sĩ ở sao Ly lập tức xôn xao.
Diệp Thiên vừa đến đã vạch ra một đường ranh giới, hơn nữa còn tỏ rõ muốn lấy cây Thánh Linh, nói gì mà người vượt qua ranh giới thì chết. Loại hành vi bá đạo như vậy đúng là cường chiếm, không hề xem bọn họ ra gì, bọn họ sao không nổi giận cho được?
“Cậu nói gì?”.
Vài kim đan cửu phẩm sa sầm mặt, nhìn về phía Diệp Thiên với ánh mắt tràn ngập sát ý.
Vì sau khi Diệp Thiên dẫn người của Hiên Viên Điện vào trong di tích đã ra tay phá hủy lối vào không gian mà cậu giành được, do đó ở đây đều là những người sử dụng thủ đoạn thừa nước đục thả câu vào đây từ bốn lối vào còn lại, không thấy được cách Diệp Thiên đã đánh bại tàn hồn Mộ Chủ Bắc Hoang lúc trước.
Hơn nữa bảo vật chí tôn khiến người ta them nhỏ dãi như cây thánh linh đang ở trước mắt, cho dù bọn họ có thật sự nhìn thấy diệp thiên đánh bại tàn hồn của mộ chủ bắc hoang cũng không thể nào từ bỏ.
Người muốn độc chiếm cây thánh linh chắc chắn là kẻ địch của các cao thủ tu sĩ ở đây, dù là ai, bọn họ tuyệt đối cũng không nhân nhượng.
Tôi nói còn chưa rõ ràng hay sao
Trên mặt diệp thiên vẫn là kẻ hờ hững lời tôi để ở đấy, muốn sống hay muốn chết các người tự lựa chọn.
Thái độ của diệp thiên lại đốt lên lửa giận trong lòng bọn họ, trong đó có một người đàn ông mặc mãng bào bước ra phẫn nộ nói: nhãi ranh ngông cuồng!
Ông ta chỉ vào Diệp Thiên, cười lạnh lùng: “Muốn một mình độc chiếm cây Thánh Linh, cậu nghĩ cậu là ai? Cho dù là ngũ đại thượng tông, e rằng cũng không dám ngang ngược như vậy!”.
“Dựa vào một câu nói của cậu mà muốn dọa bọn tôi sợ lùi lại, đúng là nực cười”.
Nhiều người quay đầu nhìn lại, khi thấy rõ người đã lên tiếng, bọn họ đều ngạc nhiên, ánh mắt hiện lên vẻ kiêng dè, một vài kim đan cửu phẩm không khỏi lùi về sau.
Bởi vì bọn họ nhận ra đó là một vị kim đan thần phẩm thành danh đã lâu trên sao Ly. Bàn về thực lực, ông ta cũng thuộc dạng đỉnh cao trong mấy trăm người tề tựu ở đây. Hơn nữa, người này hiếu chiến thích giết chóc, gặp chiến đấu là vô cùng cuồng nhiệt, từng giết không ít tu sĩ kim đan, danh tiếng lừng lẫy trên sao Ly.
Hơn nữa, ông ta còn kết đôi với một đạo lữ tu tiên cực kỳ xinh đẹp, khiến nhiều người càng ngưỡng mộ hơn.
“Nực cười?”, Diệp Thiên không hề ngước mắt lên.
“Nếu cảm thấy lời tôi nói không đủ trọng lượng, ông có thể vượt qua đường ranh giới đó thử xem!”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, người đàn ông mặc mãng bào sửng sốt, sau đó mũi phát ra tiếng cười nhạt, định ra tay.
Đúng lúc này, một bàn tay xinh đẹp ngọc ngà đột nhiên vươn tới từ bên cạnh ông ta, ngăn ông ta lại. Một người phụ nữ xinh đẹp, tóc vấn cao đứng ra, mỉm cười dịu dàng với người đàn ông mặc mãng bào.