Chương 3303
“Địa Hình lão quỷ, một nghìn chín trăm nay nay ông đã sống uổng phí rồi, muốn nhanh chân giành trước cũng không xem xem đây là đâu!”.
Nhìn kim đan cửu phẩm kia bị đánh rơi xuống suối, một vị kim đan cửu phẩm khác ở bên suối không nhịn được giễu cợt. Người này cũng là một trong mấy chục người đã ra tay lúc nãy.
Vị kim đan cửu phẩm bị thương nặng kia nghe vậy thì nổi giận, nhưng cảm giác được thương thế cực kỳ nghiêm trọng trong cơ thể mình lúc này, ông ta chỉ đành hậm hực trừng mắt nhìn người ở trên bờ, sau đó chật vật bỏ chạy.
Vừa rồi ông ta cũng là vì sự xuất hiện của quả Hồn Anh làm mê muội đầu óc, nên chuẩn bị ra tay trước chiếm đoạt, nhưng lại quên mất ở đây còn có mấy chục vị tu sĩ tu vi không thua kém gì ông ta đang chăm chăm vào đó.
Ông ta muốn ra tay trước đương nhiên sẽ dẫn đến sự nhất trí vây công từ những người này, do vậy mới dẫn đến kết cục bị thương nặng.
Hiển nhiên, dù là bất cứ ai ở đây, nếu muốn cướp đoạt quả Hồn Anh trước một bước thì sẽ trở thành mục tiêu công kích của mọi người, trở thành đối tượng bị vây công trước tiên.
Cây Thánh Linh và quả Hồn Anh đều gần ngay trước mắt, chỉ cách một dòng suối rộng mấy trượng, nhưng bước này lại giống như thiên phạt, không ai dám bước bước đầu tiên.
Bởi vì bọn họ biết, ai dám bước ra bước đầu tiên đó thì sẽ giống như chọc vào tổ ong, bị mọi người xem là mục tiêu phải giải quyết trước tiên, không ai muốn có kết cục giống như Địa Hình lão quỷ.
Trong thời gian ngắn, bên dòng suối vốn sôi sục lại trở nên yên lặng đi nhiều. Những cao thủ tu sĩ trên sao Ly đều tính toán trong lòng, không muốn là người ra tay đầu tiên.
Bầu không khí trở nên giằng co từ đó, giây sau, một luồng sáng xanh lam giống như đuổi theo sao trăng lao vọt tới từ phía sau bọn họ, hướng về phía cây Thánh Linh.
Bọn họ đều cảm nhận được luồng khí tức đó đến gần, các cao thủ đỉnh cao ở bên dòng suối đều lướt qua ý cười lạnh lùng nơi khóe miệng. Sau đó, mấy chục người không hẹn mà cùng ra tay, mấy chục dải chân nguyên đồng thời bay vọt lên trời, nhắm về phía ánh sáng xanh lam.
Mỗi một đòn tấn công đều không hề thua kém kim đan cửu phẩm, có nghĩa mấy chục đòn tấn công kim đan cửu phẩm đồng thời rơi xuống. Tất cả bọn họ đều đang đợi xem trò cười, chuẩn bị nhìn bóng người màu xanh lam đó bị đánh trọng thương giống như Địa Hình lão quỷ trước kia, thậm chí là chết ngay tại chỗ.
Nhưng giây lát sau, ánh mắt bọn họ lại biến thành sửng sốt.
Mấy chục dải chân lực mạnh mẽ vô biên đánh vào luồng sáng xanh lam, nhưng lại không thể ngăn cản người đó nửa bước. Ngược lại, luồng sáng xanh lam phá vỡ từng dải chân lực một cách nhẹ nhàng. Thế tiến tới của nó không hề suy giảm, bay thẳng đến dòng suối.
“Cái gì?”.
Bọn họ kinh hãi kêu lên. Sau khi ánh sáng xanh lam đó bay qua dòng suối lại dần nhạt đi, cuối cùng hóa thành một bóng người cao gầy thẳng tắp, nhẹ nhàng đáp xuống trên cành cây Thánh Linh.
Người đến chính là Diệp Thiên, cậu liếc nhìn quả Hồn Anh đang sinh trưởng, sau đó quay đầu nhìn mấy trăm cao thủ tu sĩ trước dòng suối, ngón tay nhẹ nhàng vạch ra một đường.
“Vù!”.
Một tia sáng xanh lam lóe lên, chém ra một đường rãnh thật sâu bên rìa dòng suối. Một đường ranh giới rõ ràng hiện lên, ngăn cách mấy trăm người kia ở ngoài vạch.