Cao Thủ Tu Chân

Chương 3293




Chương 3293

Đội hình như vậy đã có thể dễ dàng càn quét đội ngũ Tiên Hồ Tông do Nguyệt Mị dẫn dầu trước kia.

“Trên sao Ly, ngoài ngũ đại thượng tông ra, đúng là còn ngọa hổ tàng long”.

Diệp Thiên lẩm bẩm, ánh mắt lại rơi lên người ba anh em Kim Thị, sâu trong đáy mắt hiện lên sự khẳng định.

Giống như Ôn Thắng Nam, hai mươi mấy tuổi tu thành nhập thần đỉnh cao, nhìn có vẻ siêu phàm, nhưng thực ra lại không phải. Bởi vì sự trưởng thành của cô ta có Hiên Viên Điện chống lưng đằng sau, cung cấp nhiều tài nguyên tu luyện, lại có danh sư như Phong Hậu chỉ dạy, đương nhiên tiến bộ thần tốc.

Nhưng nếu Ôn Thắng Nam thoát ly bối cảnh môn phái, tự dựa vào bản thân, muốn tu thành nhập thần đỉnh cao ít cũng phải trăm năm, tu thành tiên thiên thì lại phải mất mấy trăm năm, không mạnh hơn anh em Kim Thị bao nhiêu.

Anh em Kim Thị tu thành kim đan thần phẩm khi một nghìn năm trăm tuổi, như vậy đã có thể xem là thiên tài tu tiên tỷ người có một.

“Cô gái thông tin cũng nhanh nhạy lắm, còn biết tới ba người chúng tôi!”, anh cả họ Kim đứng ở trước nhất nhìn Ôn Thắng Nam, trong mắt lộ ra ý cười.

“Cô gái, ba anh em chúng tôi cũng xem như tiền bối thành danh nhiều năm ở sao Ly, không muốn ỷ lớn hiếp bé, nhưng quả Hồn Anh này chúng tôi không thể không lấy!”.

“Nếu cô đã nghe nói tới ba anh em chúng tôi, chắc cũng biết thủ đoạn và tính tình của chúng tôi. Bây giờ đặt quả Hồn Anh xuống, sau đó rời khỏi đây là lựa chọn duy nhất của các người, đừng buộc bọn tôi phải dùng thủ đoạn với các người”.

Lão nhị và lão tam kiệm lời như vàng, khoanh tay đứng phía sau lão đại, nhưng khí tức quanh người mạnh mẽ, làm cho không gian chấn động rung lên dữ dội.

“Thần Tử, ba người họ khác với tàn hồn Mộ Chủ Bắc Hoang trước kia. Tàn hồn đó dù gì cũng dựa vào hồn lực chống đỡ, một khi dùng hết hồn lực, tàn hồn cũng sẽ tan biến theo. Nhưng ba người họ lại là dùng chiến đấu thành danh trên sao Ly, hơn nữa, tương truyền rằng ba người họ bắt tay với nhau từng thoát khỏi tay một vị tu sĩ nguyên anh đến từ ngoài hành tinh”.

Ôn Thắng Nam thấy Diệp Thiên không phản ứng, âm thầm truyền âm: “Quả Hồn Anh này đã mất dược hiệu, chi bằng cứ giao cho bọn họ, như vậy cũng tránh phải ra tay, để chúng ta bớt đi ba kẻ địch mạnh”.

Mỗi một câu của Ôn Thắng Nam đều xuất phát từ cái nhìn đại cục. Mặc dù Hiên Viên Điện có Diệp Thiên dẫn dắt, nhưng suy cho cùng bọn họ đơn đả độc đấu trong di tích, chỉ riêng ngũ đại thượng tông đã khó đối phó, nếu lại chọc vào ba vị kim đan thần phẩm anh em Kim Thị này, có thể nói là không cần thiết.

“Cho bọn họ?”.

Diệp Thiên nghe vậy, trong mũi phát ra tiếng cười khinh bỉ, sau đó khoát tay.

“Cô dẫn những người khác đứng sang một bên, tôi sẽ tự xử lý”.

Nói xong, cậu cầm quả Hồn Anh trong tay, bước tới chỗ ba anh em Kim Thị, cứ vậy bước vào phạm vi năm trượng xung quanh bọn họ. Đó chính là nơi chân lực hộ thể của ba người mạnh nhất.

Nhưng Diệp Thiên giống như không bị ảnh hưởng gì, tiếp tục tiến tới, cuối cùng đứng ở khoảng cách ba thước trước mặt ba người họ.

Nhìn thấy vậy vẻ mặt 3 anh em Kim Thị lập tức thay đổi. ánh mắt người anh cả nghiêm nghị, giọng nói trở nên nặng nề.

Núi sâu có hổ báo, ruộng hoang giấu kỳ lân, không ngờ lại gặp đc 1 vị yêu nghiệt tuyệt thế như cậu ở trong di tích nguyên anh này.