Cao Thủ Tu Chân

Chương 3102




Chương 3102

Nhìn thấy cô gái đó, Tiếu Văn Nguyệt hơi sửng sốt, sau đó bước nhanh tới, cũng có vẻ rất vui mừng.

“Tiểu Tâm? Là cậu sao, trùng hợp vậy?”.

Cô gái tên Tiểu Tâm hai mắt long lanh, mỉm cười nói: “Đúng là cậu rồi Nguyệt Nguyệt, tớ còn tưởng tớ nhìn lầm người nữa chứ!”.

Hai cô gái chào hỏi nhau, rõ ràng là người quen cũ đã lâu không gặp.

Hai cô gái trò chuyện vài câu, sau đó Tiếu Văn Nguyệt vẫy tay với Diệp Thiên, Diệp Thiên và Lí Thanh Du mới đi tới.

Tiếu Văn Nguyệt chỉ vào cô gái, giới thiệu với Diệp Thiên: “A Thiên, đây là bạn cùng bàn thời tiểu học của em, cũng là lớp trưởng lớp em năm đó, Liễu Thiên Tâm”.

Nói xong, cô ấy lại quay sang Liễu Thiên Tâm: “Tiếu Tâm, đây là Diệp Thiên, tớ từng nhắc với cậu đấy”.

Nói đến đây, cô ấy thẹn thùng liếc nhìn Diệp Thiên qua khóe mắt, mặt đỏ lên.

“Xin chào!”.

Diệp Thiên mỉm cười thân thiện với Liễu Thiên Tâm, chào hỏi cô ấy. Liễu Thiên Tâm cũng nhìn lại, âm thầm đánh giá Diệp Thiên.

Cô ấy học cùng tiểu học với Tiếu Văn Nguyệt mấy năm, dù sau đó cô ấy đã quay về thành phố quê hương để học, nhưng lên cấp hai cấp ba, hai người vẫn thường xuyên liên lạc với nhau. Cô ấy hiểu rất rõ tính cách, gia thế của Tiếu Văn Nguyệt, hiểu rõ sự ưu tú của người bạn cùng bàn này.

Tiếu Văn Nguyệt tiêu chuẩn cực cao lại nhắc tới Diệp Thiên với cô ấy vô số lần, bộ dạng không phải người đó thì không gả, khiến cô ấy cảm thấy tò mò về Diệp Thiên từ lâu. Nhưng Tiếu Văn Nguyệt chỉ nhắc tới tên Diệp Thiên, chưa từng nhắc tới thân phận cậu, cho nên cô ấy không hề biết Diệp Thiên là ai.

Tóc bạc, ăn mặc giản dị, gọn gàng tự nhiên!

Đây là ấn tượng đầu tiên của Liễu Thiên Tâm về Diệp Thiên.

Cô ấy ngừng lại vài giây rồi thoải mái đưa tay ra: “Chào anh, tôi đã nghe Nguyệt Nguyệt nói về anh, cuối cùng hôm nay cũng gặp được người thật rồi!”.

“Không ngờ anh cũng là “fan Đế Vương” giống bạn trai tôi kia đấy!”.

Diệp Thiên không ngần ngại bắt tay với cô ấy, vừa chạm là buông, đồng thời quái lạ hỏi: “Fan Đế Vương? Là cái gì?”.

Thấy Diệp Thiên phản ứng như vậy, vẻ mặt Liễu Thiên Tâm trở nên cực kì cổ quái, ánh mắt cũng thay đổi.

“Anh nhuộm tóc thành màu này không phải là bắt chước Diệp Đế Vương hay sao?”.

Nghe Liễu Thiên Tâm nói vậy, Diệp Thiên càng hoài nghi hơn.

“Tôi bắt chước Diệp Đế Vương?”.

Cậu không khỏi quay sang nhìn Tiếu Văn Nguyệt. Tiếu Văn Nguyệt không nhịn được che miệng cười, vội vàng nhỏ giọng giải thích bên tai cậu, lúc đó Diệp Thiên mới hiểu ra.

Hóa ra từ lần trước cậu giết chết các cao thủ của liên minh thế giới tới nay, hình tượng của cậu đã được lưu truyền trên mạng, trở thành thần tượng của thanh niên trên toàn thế giới. Người hâm mộ cậu cũng tự lập thành một nhóm, đặt tên là “fan Đế Vương”.

Trong số fans Đế Vương này có vô số người bắt chước vẻ ngoài của cậu, cố ý nhuộm bạc tóc mình đế tôn kính thần tượng mình. Trước đó không lâu, Diệp Thiên quét một kiếm ngang trời tiêu diệt cỗ máy chiến đấu ngoài hành tinh và tu sĩ vũ trụ, khiến cho trào lưu này lên đến đỉnh điểm.

Bây giờ đi trên đường, bất cứ đâu cũng gặp thanh niên tóc bạc phơ, Liễu Thiên Tâm đã xem cậu là một trong số fans Đế Vương đó.

Nghe đến đây, Diệp Thiên bất giác mỉm cười, miễn cưỡng gật đầu: “À… coi như tôi bắt chước đi!”.