Cao Thủ Tu Chân

Chương 3079




Chương 3079

Sự việc xảy ra ở hang ma phương Tây mới chỉ có bốn, năm tháng, thông thường cần mang thai chín tháng mười ngày mới sinh hạ. Cái thai của Kỷ Nhược Yên tính kiểu gì cũng mới chỉ có ba tháng thì sao có thể sinh được chứ?

Nếu nói đây không phải là con của Diệp Thiên thì cậu còn có thế hiểu được. Nhưng sự liên kết cốt nhục, cũng như cảm ứng mãnh liệt của huyết mạch kia thì không thể giả được. Cậu biết rất rõ đó là con của mình, nhưng sao mới chỉ có ba, bốn tháng mà đã sinh rồi?

Mặc dù cảm thấy vô cùng khó hiểu nhưng biểu cảm đau đớn của Kỷ Nhược yên lúc này thì cậu cũng không nghĩ nhiều, chỉ cẩn thận đặt cô gái nằm xuống sau đó phất tay hình thành một kết giới màu lam nhạt bao bọc lấy Kỷ Nhược Yên và cậu, cũng như Tiếu Văn Nguyệt. Những người khác đều bị cách ly ở bên ngoài, không nhìn rõ được những gì xảy ra bên trong.

Diệp Thiên dùng Phệ Thiên Huyền Lực đè nhẹ lên thai khí lúc này đã muốn bạo động để khiến cho tinh thần của Kỷ Nhược Yên được dịu xuống đôi chút. Sau đó dưới sự dẫn dắt của Phệ Thiên Huyền Lực, một con đường đặc biệt được hình thành giúp cho Kỷ Nhược Uyên có thể thuận lợi sinh con.

Tiếu Văn Nguyệt ở bên cạnh an ủi Kỷ Nhược Yên để cô gái có thể thả lỏng cơ thể.

Sau năm phút, một tiếng khóc vang lên truyền khắp kết giới. Một luồng sáng lao thẳng lên trời phóng cả ra ngoài địa cầu.

Diệp Thiên không hề biết rằng lúc này, toàn bộ giới đại giáo tu tiên trong khắp hệ Ngân Hà cũng như những trưởng giáo và trưởng tộc của giới tu tiên đều có sự cảm ứng và kinh hãi kêu lên.

“Đây là khí tức của tiên thai sao?”

Kèm theo tiếng khóc của trẻ em, luồng năng lượng ập về phía các hành tinh, và cùng lúc này, trên một hành tinh màu xanh lam xen trắng ở giữa dải Ngân Hà, cách trái đất không biết bao nhiêu năm ánh sáng, một người mở bừng mắt ra.

Người này ngồi khoanh chân trong một tòa cung điện nhỏ được điêu khắc hoàn toàn bằng ngọc trắng, cả cung điện chỉ có một mình ông ta, rõ ràng là một nơi chỉ dành riêng cho ông ta.

Tuy cung điện không lớn, nhưng cũng hơn một nghìn mét vuông, và toàn bộ đều được tạo nên hoàn toàn bằng ngọc trắng có độ linh khí cực cao, đủ thấy được mức đầu tư lớn, vô cùng khí phách.

Và người này, trông khoảng 40 tuổi, khuôn mặt tuấn tú cương nghị, mặc bộ đồ in hình rồng màu xanh lam và vàng kim, trên đó có những ký hiệu huyền diệu nho nhỏ, mỗi một ký hiệu như thể đều có một loại năng lượng đặc thù tiềm ẩn.

Trong đôi mắt của ông ta, thấp thoáng một tia sáng sấm sét, khi giơ hai tay qua đầu, không gian xung quanh người đều hơi bị méo mó.

Ông ta vốn nhắm mắt tĩnh tọa tại đây một trăm năm, chưa từng động đậy, không uống một giọt nước, không ăn một chút gì cả, nhưng vừa rồi, ông ta lại bị kinh động bởi một hơi thở quen thuộc vô cùng lớn mạnh, khi ông ta mở trừng mắt ra, xung quanh đột nhiên xuất hiện hàng chục chiếc động đen không gian, đó là do không gian không thể chịu nổi áp lực nặng của sức mạnh, bắt đầu phân mảnh bay tứ tung.

Nếu không gian nơi đây bị sụp đổ hoàn toàn, sẽ sản sinh dòng chảy rối không gian vô cùng khủng khiếp, có thế xé vụn một vị ở cảnh giới sử thi cấp thần hoàng, khi xưa mạnh như Thiên Luân cũng bị Diệp Thiên dùng kiếm chém vào trong dòng chảy rối không gian.

Nhưng người trung niên mặc bộ đồ in hình rồng này lại không hề quan tâm, chỉ khoát tay một cái, một không gian vốn sắp bị sụp đổ, lại khôi phục hoàn toàn chỉ trong tích tắc, y hệt như ban đầu.

Bàn tay tạo thế giới! Nếu là Diệp Thiên ở đây, đương nhiên cũng sẽ kinh ngạc về cảnh tượng này! Ánh mắt người đàn ông trở nên xa xăm, nhìn lên bầu trời, sức mạnh tinh thần của ông ta càng trở nên mạnh như biển lớn, xâm nhập thẳng vào không gian rồi lan tỏa một cách điên cuồng, không biết sức mạnh tinh thần của ông ta có thể bao phủ

được diện tích bao nhiêu, chỉ thấy dao động của sức mạnh tinh thần vô cùng mạnh mẽ, không ngừng lan khắp trong bầu không gian đen tối.