Chương 2925
“Cái mà tôi muốn là để bọn chúng đến giới thế tục, reo rắc tin tức về tôi đi khắp nơi, quan trọng nhất là để Diệp Lăng Thiên biết tin!”
“Hắn được mệnh danh là kẻ mạnh nhất giới thế tục, tôi phải đánh bại hắn sau đó trái đất rộng lớn này sẽ trở thành Vương quốc Ma Cung của Thiên Ma Đế tôi!”
Gã cúi đầu nhìn Thi Mạc, trong mắt chợt lóe lên vẻ lạnh lẽo.
“Còn ông, tôi sẽ không giết ông, tôi sẽ giữ lại ông để làm ‘phần quà’ cho Diệp Lăng Thiên!”
Vừa dứt lời, gã liền ấn ngón tay, ánh sáng đen lao thẳng đến ấn đường của Thi Mạc.
Trong nhát mắt, hai mắt Thi Mạc ngưng tụ lại, con ngươi vốn màu đen dần bị màu xám trắng ăn mòn, tạo thành hai con mắt vô thần trống rỗng, ma khí dần dần lan ra từ hai mắt, chiếm lấy thân xác ông ta.
Làm xong mọi việc, Thiên Luân nhìn về phía ba người Yến Băng Lăng, ra lệnh cho họ.
“Lập tức triệu tập toàn bộ ma nô theo tôi vào giới thế tục!”
“Để cho đám người phàm nghênh đón sự thống trị mới thôi nào!”
Yến Băng Lăng, Cao Chấn Tùng, Lạc Vô Cực cùng quỳ xuống, đồng thanh và cung kính.
“Tuân lệnh Ma Đế!”
Sau đó một giọng nói trầm thấp được truyền đi, những lớp khí đen xếp chồng lên nhau khắp đất trời, bên trong là một đội quân ma khí với khí thế tà ác.
Những kẻ này đều là đệ tử của Tam Nhất Môn, Long Tượng Tông, Thần Ý Môn, Lưu Vân Tông đã biến mất lúc trước, số người lên đến cả vạn.
Thiên Luân bấm ngón tay, khe nứt không gian mở ra, tất cả mọi người cùng gã biến mất vào trong.
Trận chiến giữa người tu tiên và người tu ma đang dần lan đến thế tục, đây chính là tai họa chưa từng có của giới thế tục, nó cũng đang lặng lẽ giáng xuống….
Hoang Vực, Diệp Thiên cố gắng bước nhanh hơn trong cuộc hành trình tìm hoa Bạch Ám, cậu không biết ma khí mạnh mẽ đột nhiên lao đến kia thuộc về ai, nhưng cậu cảm thấy rất bất an.
Hoa Thanh Hà cảm nhận được sự lo lắng của cậu, cô không biết làm thế nào để an ủi, nên chỉ có thể im lặng đi theo cậu.
Trên đường đi, Diệp Thiên đã giết chết vô số dị thú ma vật của Hoang Vực, cuối cùng cũng đến được nơi sâu thẳm nhất, cảnh sắc tươi đẹp ở đây khác hoàn toàn so với Hoang Vực lộ ra trước mặt họ.
Nơi đây hoàn toàn khác với Hoang Vực hoang vu đi kèm với tử khí nồng đậm, ngược lại nó tràn ngập sinh khí, chim hót hoa nở bao trùm lấy muôn nơi, cảnh sắc xung quanh vô cùng tươi đẹp, cả hai như đang đi vào tiên cảnh vậy.
“Không ngờ nơi này còn có động tiên?”
Nhìn thấy cảnh trước mặt ,Hoa Thanh Hà không ngừng cảm thán.
Diệp Thiên không có lòng dạ nào để thượng thức cảnh đẹp nơi đây, cậu bắt đầu tìm kiếm khắp nơi, sau một hồi, ánh mắt cậu đột nhiên dừng lại, nhắm thẳng vào hang động đằng sau thác nước.
Hang động này nằm giữa lưng chừng núi, cách xa phía trên, dòng nước chảy xuống vừa hay chắn được nó, nhưng tất cả đều không qua được mắt Diệp Thiên.
Diệp Thiên nhìn phía rìa hang động, bông hoa Bạch Ám kỳ lạ với hai màu sắc giao hòa với nhau đang ẩn hiện trong đó.
“Cuối cùng cũng tìm được hoa Bạch Ám rồi!”