Chương 2920
Thi Mạc rất quen thuộc với chiêu thức này, năm đó Ma Đế đã dùng nó thể thâm nhập vào các cao thủ tu sĩ của tiểu thế giới, khiến cho bọn họ trở thành ma tu.
Chính vì điều này nên các cao thủ tu sĩ ở tiểu thế giới đều có thể gặp nguy hiểm, đó cũng là lý do tại sao Thiên Luân và Thi Chiến Thiên đã cùng nhau thành lập liên quân tu tiên để chống lại Hổ Ma Thánh Đế.
Tình hình hiện tại của Yến Băng Lăng, Cao Chấn Tùng, Lạc Vô Cực đều giống hệt như thuộc hạ ma tu của Hổ Ma Thánh Đế vậy, bọn họ không có linh hồn, không có tâm trí, cơ thể đã hoàn toàn bị thao túng.
Yến Băng Lăng nghe xong, ánh mắt thoáng dao động, chỉ nhấc tay lên chỉ về phía người của Tứ Tượng Tông, lạnh giọng nói.
“Giết!”
Ngay khi Yến Băng Lăng vừa dứt lời, môn chủ của Long Tượng Tông, Lạc Vô Cực đã lập tức ra tay.
Ông ta giẫm chân lên hư không, kéo ra một dư ảnh dài, sau đó quét thẳng đến trước.
Bạch Viêm Minh thấy vậy liền bay lên, hóa thành một vệt ánh sáng, chặn ngay trước mắt Lạc Vô Cực.
Hai người không ngừng đấm đá trên không.
Chỉ trong một chiêu, Bạch Viêm Minh đã giống như diều đứt dây, lập tức bay về sau, đập mạnh vào vách núi, phun ra một ngụm máu tươi.
Cảnh tượng này khiến cho các trưởng lão của Tứ Tượng Tông đều phải sửng sốt.
Lạc Vô Cực và Bạch Viêm Minh đều là môn chủ trong sáu tông Huyền Môn, tu vi của bọn họ vốn không phân được cao thấp, nhưng tại sao bây giờ Bạch Viêm Minh lại không thể chịu nổi một đòn của Lạc Vô Cực cơ chứ?
Bản thân Bạch Viêm Minh lúc này cũng không quan tâm đến việc mình bị thương, ông ta chỉ cảm thấy khó tin mà thôi.
“Cảnh giới sử thi? Làm sao có thể?”
Bạch Viêm Minh cố gắng thoát khỏi vách núi, ánh mắt lập tức chấn động, Lạc Vô Cực lúc này làm ông ta bỗng nhớ tới Vân Thiên Chân Quân đã nâng cao thực lực cách đây không lâu.
Nhưng ngay lúc này, một giọng nói từ xa bỗng truyền tới, vang vọng giữa bốn bề núi Tứ Tượng.
“Tại sao lại không thể?”
“Bất kể là ai, chỉ cần nguyện trung thành với Ma Đế tôi thì đều có thể thoát khỏi xiềng xích của chính mình để đạt được sức mạnh tối cao!”
Lạc Vô Cực nghe thấy giọng nói, lập tức dừng tay lại, quỳ xuống đối diện với khoảng không, ngay cả Yến Băng Lăng và Cao Chấn Tùng cũng đồng thời quỳ xuống, vẻ mặt đầy sùng bái.
“Cung nghênh Ma Đế!”, người của Tứ Tượng Tông liền nhìn lên, chỉ thấy mộ thân ảnh đang đứng chắp tay sau lưng bên trong trụ khí đen, đang khinh thường nhìn bọn họ, không gian xung quanh cũng dần nứt vỡ.
Sức mạnh uy áp bỗng từ trên trời giáng xuống.
Ngay khi nhìn thấy dung mạo của người này, tất cả người của Tứ Tượng Tông đều cảm thấy lạnh sống lưng, còn ánh mắt Thi Mạc lập tức đanh lại, vẻ mặt trở nên cực kỳ nghiêm trọng.
“Thiên Luân, quả nhiên là ông!”
Ngay lúc này, con ngươi của Thiên Luân liền xoay tròn, lập tức xảy ra thay đổi, ba màu trắng, đen, đỏ trong đồng tử xen kẽ lẫn nhau, trông vô cùng kỳ quái.