Cao Thủ Tu Chân

Chương 2903




Chương 2903

Ba ma vương tập hợp, đứng về cùng một chiến tuyến. Nếu là những quái vật khác của hang ma phương Tây thì dù có là sáu yêu điện cũng khó mà có thể chặn được sức mạnh này.

Vậy mà Diệp Thiên trông vô cùng khinh thường bọn họ. Cậu chỉ thản nhiên nói: “Cụ Phong Ma Vương bị tôi giết là vì không chịu giao ra Ma Như Ý!”

“Nếu ba người chịu hợp tác, chủ động giao những mảnh còn lại của Ma Như Ý cho tôi thì có thể bình an vô sự rời khỏi đây, tôi tuyệt đối sẽ không khiến các người bị thương!”

Cậu chỉ về chỗ khi nãy ngọn lửa biến mất: “Vừa rồi Cụ Phong Ma Vương chọn lựa sai rồi, kết cục thì mọi người cũng thấy rồi đấy. Hi vọng ba người cẩn thận lựa chọn, đừng sai!”

Giọng điệu của Diệp Thiên không hề có sự uy hiếp hay miễn cưỡng, nghe như một chuyện vô cùng bình thường như đối với ba ma vương kia thì khiến bọn họ dựng cả tóc gáy. Bọn họ cảm thấy ớn lạnh. Sát ý tinh thuần như vậy, bao lâu qua họ chưa từng thấy. Trong mắt Diệp THiên, họ không nhìn thấy bất kỳ sự giận dữ, thù hận nào, chỉ đơn giản như việc một người nông dân đang trên đường về nhà, bạn nhìn thấy một tảng đá to chặn ngay trước cửa và việc của bạn là chỉ cần rời tảng đá đi mà thôi.

Còn Diệp Thiên chính là người nông dân đó và bọn họ thì chính là tảng đá.

Cô gái xinh đẹp lúc này không biết phải nói như thế nào. Tứ đại ma vương vẫn là những người thống lĩnh kim tự tháp trong hang ma phương Tây. Cả bốn giống như bốn cái kiềng đứng vững vàng, có ai mà dám làm càn hay xấc xược chứ.

Thế nhưng lúc này, khi Diệp Thiên gi3t chết một trong bốn người, chèn ép ba người còn lại thì khí thế của người anh hùng này đúng là không biết dùng từ gì để miêu tả.

Dù đối phương đông người nhưng chỉ cần có Diệp Thiên ở đây thì mọi chuyện giống như được định sẵn vậy, chẳng gì có thể xoay chuyển.

Tinh thần dũng cảm cũng chỉ được miêu tả đến thế là cùng.

“Ma Như Ý? Thứ cậu muốn là Ma Như Ý sao?”

Một trong tứ đại ma vương, kiểm soát nguyên tố nước là Cuồng Bộc Ma Vương lên tiếng.

Hai ma vương còn lại Bạo Viêm Ma Vương, Bôn Lôi Ma Vương cũng đều tối mặt.

Ma Như Ý là mệnh căn của bọn họ, vô cùng quan trọng. Diệp Thiên lại chủ động đòi bọn họ giao ra thì khác gì việc lấy mạng của họ chứ.

“Ma Như Ý là pháp bảo tu luyện căn nguyên của chúng tôi, sao có thể dâng cho người khác. Yêu cầu của các hạ quá phải là quá đáng không?”

Bạo Viêm Ma Vương nhìn chăm chăm Diệp Thiên và trầm giọng. Diệp Thiên là con người, bọn họ là ma vật, trước giờ luôn tỏ ra khinh thường con người. Nhưng lúc này đến cả Bạo Viêm Ma Vương cũng phải dùng từ ‘các hạ’ để gọi Diệp Thiên thì có thể thấy đây là điều lần đầu tiên xảy ra trong lịch sử của ma vương các đời.

Nhìn từ phương diện khác, hắn thực sự đã cảm thấy sợ Diệp Thiên rồi. Không chỉ có hắn mà Cuồng Bộc Ma Vương, Bôn Lôi Ma Vương cũng có cùng suy nghĩ. Cảnh tượng Cụ Phong Ma Vương chết giống như một cơn ác mộng ghim

sâu vào trong đầu bọn họ.

“Quá đáng sao?”, đôi mắt Diệp Thiên khẽ dao động, cậu khịt mũi khẽ cười.

“Tôi nghĩ các người nên hiểu rõ hiện tại tôi đang cho các người lựa chọn chứ không phải thương lượng!”

“Giao thì sống mà không giao thì chết!”

Diệp Thiên đưa ra ba ngón tay: “Sau ba nhịp thở hãy đưa ra đáp án cho tôi!”

Nói xong ngón tay thứ nhất của Diệp Thiên gập lại.

Nhìn thấy cảnh tượng đó, ba vị ma vương đều nín thở với biểu cảm vô cùng nghiêm trọng.