Cao Thủ Tu Chân

Chương 2902




Chương 2902

“Cái gì?”

Cụ Phong Ma Vương thất kinh, nhưng muốn bỏ chạy đã quá muộn. Lực hút cực mạnh đã khiến hắn bị cuốn và trung tâm ngọn lửa. Dù hắn có là nguyên tố hóa thì cũng chẳng có gì giúp được. Dòng khí lưu xung quanh cũng đều bị cuốn vào, Phệ Thiên Long Diệm khủng khiếp đã tiêu diệt tất cả.

Một đời Ma Vương, thống lĩnh hàng nghìn năm hang ma phương Tây, vậy mà lúc này lại bị cuốn vào dòng lửa phát ra tiếng gào thét thê lương và dần biến mất. Trong không gian ba bóng hình cũng vội có mặt, vừa hay nhìn thấy cảnh tượng Cụ Phong Ma Vương bị cuốn vào vòng lửa. Cả ba người đều đanh mắt và rơi vào im lặng.

“Soạt!”

Cây roi lửa dài thườn thượt tạo thành những vòng lửa cuồn cuộn trong không gian nuốt chửng Cụ Phong Ma Vương khiến hắn bị đốt cháy thanh tro bụi.

Cảnh tượng khủng khiếp đó khiến đám quái vật yêu ma sững sờ, biểu cảm đơ ra, bầu trời ma cung lúc này có ba bóng hình vừa xuất hiện. Ba người này chính là ba Ma Vương của nam, bắc, tây đã thông qua một không gian kết nối khác giữa Đông Ma Vực và ba ma vực còn lại, và cũng chỉ là ba ma vương còn lại trong bốn ma vương nước, lửa, gió, sấm sét.

Khi bọn họ tới nơi thì vừa hay nhìn thấy cảnh tượng Cụ Phong Ma Vương bị đốt cháy. Ba nhân vật bá đạo hàng đầu lúc này đều tái mặt với vẻ không dám tin.

Cụ Phong Ma Vương là người có năng lực siêu nhiên nguyên tố gió, cơ thể hắn có thể dung hòa với vạn vật trong không gian. Chỉ cần nơi nào có không khí thì đều có thể trở thành chất dẫn cho cơ thể hắn biến hóa khôn lường.

Muốn gi3t chết hắn, trừ khi là người có tu vi cao hơn khóa chặt không gian xung quanh hắn, dùng sức mạnh cực lớn phá hủy toàn bộ dòng khí lưu trong từng milimet không gian thì mới được.

Vậy mà lúc này, Cụ Phong Ma Vương đã bị tiêu diệt hình thần ngay trước mặt ba người bọn họ. Đến cả thần hồn cũng bị đốt sạch sẽ. Bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng tại hang ma phương Tây lại xảy ra sự việc khác thường như vậy.

Sau khi ba đại ma vương ngây người thì đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên – người gây ra mọi chuyện. Họ nhìn Diệp Thiên chăm chăm với đồng tử co lại.

“Con người à?”

Bọn họ không thể tin được kẻ giết Cụ Phong Ma Vương lại không phải là yêu mà được sinh ra trong hang ma phương Tây mà là một con người.

Diệp Thiên thu tay lại, đặt sau lưng. Roi lửa hừng hực cũng lập tức biến mất. Đất trời trở lại vẻ bình lặng vốn có của nó, nhiệt độ giảm xuống nhanh chóng.

Cậu ngẩng đầu nhìn ba người đàn ông trung niên mặc với đôi mắt nheo lại.

Trong cảm nhận của cậu, ma khí trong cơ thể của những người này đều hừng hực, không hề yếu hơn Cụ Phong Ma Vương. Có lẽ không cần đoán thì cậu cũng đã biết thân phận của bọn họ

Nghĩ tới đây cậu nhếch miệng cười.

“Vốn định đi tìm từng người một, thật không ngờ các người lại tự động tập kết ở Đông Ma Vực giúp tôi tiết kiệm được không ít!”

Nghe Diệp Thiên nói vậy, ba đại ma vương sầm mặt như gặp phải kẻ địch.

“Con người kia, rốt cuộc cậu là ai. Nghe giọng điệu của cậu thì sau khi giết Cụ Phong Ma Vương còn muốn giết cả chúng tôi nữa vậy?”