Cao Thủ Tu Chân

Chương 2884




Chương 2884

Người phụ nữ xinh đẹp nhìn thẳng vào người đàn ông áo dài xanh, cũng không che giấu thù hận trong mắt, cô ta gần như không chút do dự lên tiếng: “Tôi gọi ông là Cụ Phong Ma Vương, lần này, ông nghe rõ chưa?”

Từ khoảnh khắc cô ta quyết định dẫn Diệp Thiên đến Ma cung thì cô ta cũng đã quyết định, cho dù cuối cùng Diệp Thiên có đánh lại Cụ Phong Ma Vương hay không, cô ta cũng sẽ không nhân nhượng nữa, thà chết đứng, cô ta cũng tuyệt đối không muốn tiếp tục sống quỳ.

Người đàn ông áo dài xanh chính là chủ của Đông Ma Vực – Cụ Phong Ma Vương! Hắn ta hơi nheo mắt lại, trong mắt đã lóe lên ánh sáng nguy hiếm, giọng điệu cũng lạnh giá hơn mấy phần.

“Xem ra, trong năm mươi năm nay dốc lòng ‘dạy dỗ’ em, bản vương vẫn quá nhân từ rồi!”

“Từ hôm nay trở đi, bản vương sẽ càng thêm chú trọng ‘cải tạo’ em, để đời này kiếp này em đều phải khuất phục dưới thân bản vương!”

Người phụ nữ xinh đẹp nghe vậy, chợt nhớ đến thủ đoạn biến thái hệt như ma quỷ của Cụ Phong Ma Vương, lúc này cơ thể cô ta run lẩy bẩy, trong mắt lại dâng lên sợ hãi.

Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên có một tiếng nói từ phía sau vang lên.

“Muốn cô ta khuất phục ông, chỉ sợ không có cơ hội rồi!”

Mọi người nhìn về phía tiếng nói, chỉ thấy một bóng hình thon dài thẳng tắp đang nhàn nhã bước vào bên trong, đứng ở trước người người phụ nữ xinh đẹp.

Cậu duỗi tay về phía người phụ nữ xinh đẹp rồi ngăn cô ta ở sau lưng.

“Từ giờ trở đi, cô ta không còn là Ma phi nữa!”

“Cô ta, tôi bảo kê chắc rồi!”

Ma Vưc tắm máu

“Cô ấy, tôi bảo vệ!”

Giọng nói lanh lảnh và rõ ràng, vang lên trong chính điện của Ma cung, cho dù là Cụ Phong Ma Vương hay đám ma vật yêu thú đi theo Cụ Phong Ma Vương ở trong chính điện, tất cả đều ngớ người tại chỗ, biểu cảm trở nên cực kì cổ quái.

Mà người phụ nữ xinh đẹp cũng chớp nhẹ đôi mắt đẹp, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc.

Cô ta từng nghĩ, lần này dẫn Diệp Thiên tới Ma cung, đối mặt với Cụ Phong Ma Vương, Diệp Thiên có thế sẽ từ từ mưu tính, tìm cơ hội đấu với hắn tới cùng, thế nhưng lại không ngờ rằng Diệp Thiên vậy mà lại dùng cách thức như vậy để nói chuyện với Cụ Phong Ma Vương.

Đi thẳng vào vấn đề như vậy, trước mặt những nòng cốt của Đông Ma Vực cùng với chủ của Đông Ma Vực, Diệp Thiên lại ung dung nhàn nhã cứ như đang ở trong sân nhà mình, có vẻ như hoàn toàn chưa từng đế đám yêu thú ma vật của rất nhiều cường hãn trước mặt này vào trong mắt, đây là điều mà bình sinh cô ta rất ít khi nhìn thấy.

Chỉ với việc miệt thị một phần phong thái lỗi lạc liên quan đến sự tồn tại của Cụ Phong Ma Vương này, cô ta liền đã cảm thấy, cho dù bản thân có chết ớ trên chính điện của Ma cung này, cũng tuyệt đối sẽ không bao giờ hối hận vì lựa chọn dẫn Diệp Thiên tới Ma cung.

Diệp Thiên vươn một tay ra chặn ở phía sau người phụ nữ xinh đẹp, cùng với lời cậu vừa nói, bầu không khí ờ bên trong đại sảnh bỗng nghẹt lại, chìm vào trong sự im lặng ngắn ngủi.

Một lúc sau, dường như “không hẹn mà gặp”, rất nhiều yêu thú ma vật ở bên trong chính điện đồng thời bật cười lớn thành tiếng.