Chương 2831
Nhà họ Cố khổng lồ đã bị một câu nói của Diệp Thiên xoá sổ, tất cả người nhà họ Cố đều chìm trong nỗi nhục nhã và sợ hãi.
Ăn xin đến hết đời, cảnh tượng như chỉ xuất hiện trong phim cổ trang thế này, không ai trong nhà họ Cố có thể ngờ một ngày nào đó bọn họ cũng phải chịu số phận như vậy.
Nhưng ngay cả như vậy, lúc này cũng không ai dám nói lời nào, bọn họ đều nhớ rất rõ cách Diệp Thiên thiêu rụi cả trang viên nhà họ Cố.
Diệp Thiên chắp tay sau lưng nhìn tất cả mọi người, vẻ hoài niệm trong mắt cũng dần biến mất, chỉ còn lại thứ ánh sáng kỳ lạ.
Diệp Thiên đã giải quyết xong chuyện của nhà họ Cố, nhưng cậu vẫn chưa hoàn thành công việc của chuyến đi Tây Âu lần này.
Cậu chậm rãi quay người lại, nhìn vào Cố Tử Kỳ, cô ta lập tức sửng sốt, chỉ cảm thấy như thể tất cả bí mật trên người đều lộ ra trước mặt Diệp Thiên.
“Chắc sau lưng nhà họ Cố vẫn còn một nhân vật đúng chứ?”
“Trong cơ thể cô có một luồng sức mạnh quang minh cực kỳ thuần túy, lúc trước tôi đã từng gặp qua một người có nguồn gốc sức mạnh này, chắc cô là đệ tư của người đó đúng không!”
“Tuy từ đầu đến cuối cô chưa từng thể hiện thực lực của bản thân, thậm chí còn cố ý che giấu, nhưng làm sao có thế thoát khỏi mắt tôi được?”
Hai mắt Diệp Thiên đanh lại, một tay tóm lấy Cố Tử Kỳ trên không trung, Cố Tử Kỳ lập tức cảm nhận được không gian xung quanh đột nhiên đông cứng lại, cơ thế cũng bị một thứ sức mạnh trói buộc, sức mạnh quang minh trong cơ thể cũng xảy ra biến hóa mạnh mẽ, dường như nó đang muốn tiến ra ngoài.
Sắc mặt Cố Tử Kỳ đột nhiên thay đổi, lộ ra vẻ kinh hãi, đây là con át chủ bài cuối cùng mà cô ta cất giữ, sau khi thân phận của Diệp Thiên bị bại lộ, cô ta đã bí mật thi triển bí pháp đế phong ấn sức mạnh quang minh trong cơ thể mình, định đợi sau khi Diệp Thiên rời đi mới bí mật sử dụng sức mạnh này để giúp nhà họ Cố vực dậy.
Nhưng ngay lúc này, Diệp Thiên đã nói ra tất cả, hơn nữa còn hút toàn bộ sức mạnh trên người cô ta ra ngoài, cách làm này thực sự khiến cho cô ta tràn đầy tuyệt vọng.
“Ai dám động đến đệ tử của tôi?”
Đúng lúc này, một tiếng quát lớn giống như sấm rền đột nhiên truyền đến từ phía bầu trời xa, khiến cho tất cả mọi người trong lễ đường chấn động.
Tất cả đều kinh ngạc quay lại, chỉ thấy một vệt thánh quang đang bay lên trên bầu trời xa, hóa thành ánh sáng trắng, quét ngang bầu trời, tốc độ nhanh như sao băng.
Nhưng chỉ trong phút chốc, thánh quang đang ở xa lập tức xuất hiện trong lễ đường, hoá thành một người đàn ông cao gầy.
Người đàn ông trung niên với mái tóc vàng kim và áo giáp bạc, khuôn mặt khá đẹp lão, trên lưng mang theo một thanh trường kiếm phủ dầy chữ Rune, thánh quang sáng chói toả ra từ người ông ta, trông có vẻ vô cùng thần thánh
và trang nghiêm.
Ông ta vừa đến liền phất tay một cái, một vệt bạch quang đã xuyên qua mái lễ đường, làm cho trần khán phòng bị cắt đứt, gãy mịn như gương.
Một khán phòng đang kín bỗng chốc biến thành một nơi lộ thiên, những người giàu có và giới thượng lưu lập tức bày ra vẻ kinh ngạc.
Nhưng người đàn ông trung niên này vừa nhìn qua liền phát hiện Cố Tử Kỳ đang bị Diệp Lăng Thiên tóm lấy trên không trung, hút ra sức mạnh quang minh trên cơ thể Cố Tử Kỳ.
Ông ta lập tức nổi điên, lập tức quát lớn.
“To gan!”