Chương 2830
Người nhà họ Cố lúc này không khỏi bàng hoàng, tất cả đều nhìn Diệp Thiên bằng ánh mắt sợ hãi, chờ đợi “phán quyết” cuối cùng! Diệp Thiên thu tay lại, ngọn lửa trên bầu trời cũng tan biến, không để lại dấu vết gì, sau đó cậu từ từ đứng dậy, ánh mắt càng trở nên lạnh lẽo.
“Từ hôm nay trở đi, giới thượng lưu ở Tây Ãu sẽ không còn nhà họ Cố nữa!”
“Còn về phần người nhà họ Cố các người thì đừng lo, tôi sẽ không giết ai đau!”
Nghe Diệp Thiên nói xong, người nhà họ Cố đều không vui mừng chút nào, ngược lại càng cảm thấy tuyệt vọng.
Có nhiều thứ còn đáng sợ hơn cả cái chết! Quả nhiên, Diệp Thiên liền đảo mắt nhìn những vị khách trong lễ đường.
“Ai đến đây nhờ vào tin tức của Ngô Quảng Phú, tiến lên một bước!”
Nghe thấy lời nói của Diệp Thiên, trong nháy mắt có 40% khách mời tiến lên một bước, những người này đều là đại gia trong giới thượng lưu Tây Âu, mỗi người đều có tài sản cực kỳ khổng lồ, tất cả đều trị giá hơn mười tỷ.
Bọn họ đều có hợp tác với tập đoàn Lăng Thiên, thậm chí có người còn liên kết với các công ty con của tập đoàn Lăng Thiên, hôm nay bọn họ cũng nhận
được thông báo từ Ngô Quảng Phú nên mới biết Diệp Thiên đang ở đây.
Diệp Thiên nhìn sang những người này rồi gật đầu với họ.
“Mọi người đều có hợp tác với tập đoàn Lăng Thiên, hoặc là làm việc cho tập đoàn, vậy thì hãy lắng nghe những gì tôi nói tiếp theo đây!”
“Tôi sẽ dùng sức mạnh của tập đoàn Lăng Thiên để nuốt chửng tất cả tài sản của tập đoàn nhà họ Cố, bọn họ sẽ không còn bất kỳ một tài sản nào nữa! Tài khoản cá nhân của người nhà họ Cố cũng sẽ bị đóng băng tất cả, không thể nào sử dụng được!”
“Sau đó, tôi muốn các người huy động mọi nguồn lực và công sức để giám sát người nhà họ Cố bất kể ngày đêm!”
“Không một ai trong nhà họ Cố được phép làm việc ở bất cứ đâu, hoặc có bất kỳ tổ chức từ thiện nào muốn giải quyết khó khăn cho bọn họ, tôi muốn người nhà họ Cố, bất kế già trẻ lớn bé, tất cả đều phải ăn xin suốt đời ở Tây Ầu!”
“Nếu như làm tốt điều này, vậy thì lợi ích của các người trong tập đoàn Lăng Thiên sẽ tăng thêm 5%!”
Ngay khi Diệp Thiên vừa dứt lời, tất cả đều không khỏi rùng mình, người nhà họ Cố gần như ngất đi, trong lòng thầm gọi Diệp Thiên là “ma quỷ”! Diệp Thiên không giết bọn họ mà là để bọn họ cầu xin sự sống, khiến cho nhà họ Cố xinh đẹp ở Tây Âu giờ đây phải vẫy đuôi van xin sự thương hại trên đường, điều này còn khó chịu hơn cái chết! Sau một hồi kinh ngạc, các ông lớn kinh doanh kia liền gật đầu đáp: “Xin tuân lệnh Diệp đế vương!”
Một âm thanh đồng đều vang lên trong khán phòng, Cố Hoài Cổ, Cố Bân và những người khác đều ngã quỵ xuống đất, chỉ cảm thấy sức lực của bọn họ như bị rút đi hết.
Còn Cố Tử Kỳ chết lặng tại chỗ, hệt như một cái xác không hồn.
Cây đại thụ nhà họ Cố cuối cùng đã ngã xuống! Diệp Thiên đã nói sẽ nhổ cỏ tận gốc! Xong xuôi, Diệp Thiên liền chậm rãi xoay người, quay mặt về phía đông, trong mắt có chút nhớ nhung và buồn bã! “Cô Tiêu, cháu hy vọng cô trên trời có linh, đừng trách cháu nhé!”
“Cháu đã giải quyết xong việc với nhà họ Cố rồi!”