Chương 2773
Lúc này, Diệp Thiên quét mắt nhìn hai người bọn họ, mang theo luồng sát khí kinh khủng.
“Còn lại các người nữa thôi!”
Diệp Thiên đứng trên bầu trời liếc mắt một cái, sát khí mạnh mẽ tràn ngập, tất cả lập tức cảm nhận được hơi thở ngưng trệ, xung quanh giống như biến thành địa ngục Tu La vậy.
Ánh mắt Lang tổ của vùng đất tuyết và Huyết tổ lập tức đanh lại, chỉ cảm thấy hô hấp dần trở nên nặng nề.
Lúc này, toàn thân Diệp Thiên tràn đầy khí huyết, miệng vết thương trên ngực cậu lộ ra trước mắt mọi người, máu vẫn chưa ngừng chảy, rõ ràng là cậu đang bị thương rất nặng.
Nhưng hai cảnh giới sử thi lãnh chúa này lại không hề có ý muốn chiến đấu, chỉ cảm thấy một nỗi sợ hãi từ bên trong quét qua toàn thân, ngay cả hành động cũng trở nên cứng ngắc.
Làm sao bọn họ ngờ được Diệp Thiên lúc này lại đang thực sự bị trọng thương, từ khi tu luyện thành công Phệ Thiên Thần Thể đến nay thì cậu chưa từng bị xây xát gì.
Trước khi Tây Ma Loner lấy thương Hắc Tử ra, Diệp Thiên cũng đã chú ý vào nó, nhưng phản ứng của cậu lại chậm hơn một bước, Diệp Thiên cũng chưa bao giờ nghĩ thương Hắc Tử lại có sức công phá mạnh mẽ như vậy, lập tức đâm thủng tim mình.
Trong tiểu thế giới, Diệp Thiên đã từng bị nổ tung thành từng mảnh bên trong dòng chảy rối không gian, sau đó mới dùng sức mạnh không gian để định hình lại cơ thế, luyện thành Phệ Thiên Thánh Thể, vậy nên khả năng phục hồi cũng đã được cải thiện rất nhiều.
Chính vì thế mà lần này dù bị đâm xuyên tim, vẫn không hề ảnh hưởng đến sức mạnh chiến đấu của cơ thể, tung ra Phệ Thiên Diệm Long Quyền, giết Tây Ma Loner chỉ trong một chiêu.
Nhưng cho dù thế nào thì trái tim vẫn là cơ quan sinh mệnh chính của Diệp Thiên, trái tim bị thương Hắc Tử đâm thủng đã gần như mất đi sự sống, trong thời gian ngắn không thể khôi phục lại được.
Nếu như Diệp Thiên cố gắng điều động sức mạnh để tiếp tục chiến đấu lúc này, vậy thì sẽ làm ảnh hưởng đến nguồn sức mạnh cơ thể, khiến cho Phệ Thiên Thần Thể tổn hại lâu dài! Nhưng Diệp Thiên vẫn không chịu bỏ qua, vẫn mang quyết tâm giết người, muốn quét sạch tất cả kẻ địch trên chiến trường này:
“Nếu các người không ra tay thì tôi sẽ lên trước!”
Ngay khi Diệp Thiên vừa nhấc bàn tay lên, thương Hắc Tử đã ở trong tay cậu, nó nhảy múa dao động như dòng nước, biến thành những bông hoa mũi thương.
Giây tiếp theo, bước chân của Diệp Thiên bỗng khựng lại, hai tay cầm thương chém về phía khoảng không trước mặt.
“Vụt!”
Một luồng năng lượng đen kịt xé toạc bầu trời, lập tức đâm thẳng về phía Lang tổ của vùng đất tuyết và Huyết tổ với tốc độ cực nhanh, còn kinh khủng hơn Tây Ma Loner lúc nãy.
Khí thế mạnh mẽ đâm thẳng như núi đè, làm cho sắc mặt của Lang tổ vùng đất tuyết và Huyết tố lập tức thay đổi, cả hai còn chưa kịp nhìn nhau thì trên người đã phun ra những luồng sáng đò đen.
“Phụt!”
Máu chảy như sông, hắc khí cuồn cuộn, hai luồng sức mạnh một đỏ một đen dung hợp lại, tạo thành lá chắn đen đỏ trước mặt hai người, vừa nhớt vừa rắn.
Diệp Thiên tung đòn này hết sức bình thường, nhưng lại có sức mạnh xuyên thấu và lực công phá cực cao, đánh vào lá chắn đen, nhưng nó chỉ tồn tại được mấy giây liền vỡ nát, khí thế mạnh mẽ tiếp tục xuyên ra sau, phá vỡ không gian, luồng khí cuồng bạo nổ tung trong hư không.