Cao Thủ Tu Chân

Chương 2772




Chương 2772

“Cái gì?”

Một lúc sau, vẻ mặt của Tây Ma Loner lại thay đổi, ông ta phát hiện cho dù mình có cố gắng thế nào thì thương Hắc Tử vẫn luôn dừng lại một tấc trước cổ họng Diệp Thiên, không thể tiến xa thêm nữa.

Thật khó tin làm sao, một kẻ đang bị đâm thủng tim mà vẫn có thể sở hữu sức mạnh như vậy.

Lúc này, Diệp Thiên chậm rãi ngẩng đầu lên, đôi mắt đen sâu thẳm quét thẳng về phía ông ta, bốn mắt nhìn nhau.

“Tôi chưa từng nghĩ cây thương Hắc Tử trong tay ông lại có uy lực như vậy, có thể phá được phòng ngự cơ thể của tôi!”

“Mấy năm qua tôi đã đánh không biết bao nhiêu trận, nhưng ông là người duy nhất khiến tôi tổn hại lớn như vậy!”

Diệp Thiên vừa nói vừa từ từ đứng dậy, lòng bàn tay để sát mũi thương, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.

“Ồng có thể đâm xuyên tim tôi, Tây Ma Loner, ông tự hào về bản thân mình được rồi đấy!”

“Nhưng ông cũng chỉ có thể làm nhiêu đó mà thôi!”

Ngay khi Diệp Thiên vừa dứt lời, con ngươi của Tây Ma Loner lập tức co rút lại, ông ta nhìn thấy bàn tay Diệp Thiên duỗi ra, ở giữa có hoả diêm đỏ rực quấn lấy, sau đó siết chặt thành nắm đấm, trực tiếp đánh vào ngực ông ta.

“Vụt!”

Cú đấm của Diệp Thiên không hề bị cản trở, giống như một con dao thép c4m vào đậu hũ vậy, trực tiếp đấm thẳng vào ngực Tây Ma Loner, xuyên thẳng ra đằng sau.

“Phệ Thiên Diệm Long Quyền, Long Quyền bộc phát!”

Tiếng la của Diệp Thiên vừa dứt, một ngọn lửa kịch liệt đột nhiên bùng phát ở phía sau Tây Ma Loner, sau đó bay lên quấn lấy nhau, ngưng tụ thành một con rồng lửa, từ trên trời lao xuống.

“Bum!”

Trời đất trong phút chốc rung lên, ánh mắt ai nấy đều lộ rõ vẻ kinh hãi, nhìn đâu cũng chỉ thấy một con rồng lửa đang lao xuống, nhấn chìm cả cơ thể của Tây Ma Loner.

“Vụt!”

Sóng khí sôi sục kinh hoàng lan tràn, làm cho nước biển tản ra tứ phía, dần bốc hơi thành khí dưới nhiệt độ cao, mặt biển lập tức phủ đầy sương trắng, hơi nước bốc lên, còn hình bóng của Tây Ma Loner bên dưới con rồng lửa đỏ rực cũng dần tan biến, hoá thành một làn khói xanh, chỉ còn lại cây thương Hắc Tử.

Trên mặt biển, Diệp Thiên đang giẫm lên hư không, tay cầm thương Hắc Tử, rồng lửa gầm thét trước mặt.

Mặc dù trước ngực Diệp Thiên có một lỗ máu cực lớn, máu tươi ùng ục chảy ra, nhưng trong mắt cậu lại lóe lên một luồng sát khí cực kỳ mạnh.

Tất cả cao thủ đang có mặt đều há hốc mồm, bọn họ không thể che giấu được vẻ kinh hãi và khiếp sợ trong đáy mắt.

“Quái vật!”

Zeus khẽ lẩm bẩm, bàn tay run bần bật, không thể suy nghĩ được gì nữa.

Sắc mặt Heracles vô cùng phức tạp, hắn tự hỏi rằng, sau bao năm chinh chiến thì bản thân vẫn chưa thấy một người nào có thể kết hợp được thần ma như Diệp Thiên.

Còn Lang tổ của vùng đất tuyết và Huyết tổ, vẻ mặt bọn họ vô cùng khó coi, lập tức nảy ra ý định rút lui.