Cao Thủ Tu Chân

Chương 2743




Chương 2743

Heracles ra đòn, ảo ảnh chiến thần khổng lồ cũng thuận thế bị đánh gục chỉ bằng một cú đánh, thoáng chốc trời đất trở nên tối, ngay cả mặt trời cũng bị che lại.

Phệ Nhật Vĩnh Ngân, đây là điểm khởi đầu Heracles vượt qua các chiến thần, lúc đầu hắn từng dựa vào sức mạnh này liên tiếp hạ gục rất nhiều quái vật đại yêu có thể nuốt cả thần linh trong Hy Lạp cổ.

Khu vực biển rộng mấy chục trượng lập tức phát ra phản ứng cực lớn như bom nổ chỉ với một gậy này, Diệp Thiên bị bao phủ trong đó, nước biển dâng lên trời nhấn chìm thân hình cậu vào trong đó.

Một gậy chia biến ra làm đôi. Uy lực một đòn này của Heracles khiến các cường giả quan sát trận đấu ở đó đều nghẹt thở, lộ ra vẻ hoàng sợ, gậy này của hắn cũng đã giáng cho nhiều cường quốc quân sự trên thế giới một nhát vào đầu, đánh thức những người có quyền lực trong nước.

Thế giới này không còn là thế giới mà các biện pháp trừng phạt và răn đe có thể dựa vào vũ khí hạt nhân, cũng không phải là thế giới bị thống trị bởi các cường quốc quân sự hiện đại hóa, các võ giả tu sĩ mới là chủ nhân thực sự của thế giới này: “Vù”.

Sóng nước cuộn trào đầy trời, Heracles đánh cây gậy này ra, uy lực của nó khiến uy lực của cảnh giới sử thi lãnh chúa hiện ra, cả thế giới đều rơi vào im lặng, hầu như hơn tám mươi phần trăm võ giả đều cho rằng Diệp Thiên đã bị thương nặng hoặc thậm chí bị nghiền nát bởi đòn tấn công này.

Nhưng ánh mắt số ít các cường giả đỉnh cấp hiện đại như Lang tổ vùng đất Tuyết, Huyết tổ lại thay đối.

Dù là sóng nước dâng lên khắp trời nhưng họ vẫn có thể cảm nhận được khí tức của Diệp Thiên không có xu hướng giảm sút, ngược lại trong sóng nước này lại đang dần dần xuất hiện một sự dao động rất kỳ lạ.

Heracles không hề có vẻ gì gọi là vui mừng vì “chiến thắng”, hắn cầm lang nha bổng, lòng bàn tay khẽ run, ánh mắt trở nên cực kỳ ngưng trọng.

Lúc này sóng nước tách ra đấy về hai phía, ở trung tâm sóng nước dần xuất hiện một bóng người, chính là Diệp Thiên.

Cậu hiên ngang bước đi trên mặt biển, quần áo không hề bị nước biển làm ướt, giữa lòng bàn tay còn có một thanh kiếm phát ra ánh sáng xanh biếc, vừa lúc đỡ được lang nha bổng mà ảo ảnh khổng lồ đó vung ra.

Mọi người đều biến sắc, Diệp Thiên lại có thể đỡ được một đòn có tính hủy diệt trời đất?

Zeus đứng đằng sau Heracles cũng thay đổi vẻ mặt liên tục, ông ta biết rất rõ về sức mạnh của Heracles và ông ta đủ tự tin nói rằng đứa con trai xuất sắc của mình có thể đánh bại được Diệp Thiên, nhưng lúc này đòn mạnh nhất của Heracles đẫ bị Diệp Thiên đỡ được, hơn nữa Diệp Thiên vẫn bình yên vô sự, sao

ông ta có thể không kinh ngạc cho được?

“Cậu cũng đạt đến cảnh giới sử thi cấp lãnh chúa?”

Heracles nhìn Diệp Thiên, giọng nói có hơi không thể tin được.

Hắn tự hỏi mình đã đến cảnh giới như hôm nay đã phải trải qua biết bao trận chiến lớn nhỏ, nhiều khó khăn gian nan đều bị hắn đạp dưới chân, cuối cùng mới có thể vượt ra khỏi cực hạn.

Còn Diệp Thiên chỉ là một võ giả bình thường, thậm chí trên người Diệp Thiên còn không có chút hơi thở của tu tiên giả, làm sao có thể đạt được trình độ sánh ngang với hắn?

“Cảnh giới thi sử lãnh chúa?”

Nghe thế Diệp Thiên hơi nhấc tay lên, quan kiếm quét qua khiến lang nha bổng khổng lồ đó nhấc lên.

Một luồng sức mạnh cuồn cuộn lao đến, Heracles không khỏi lùi về sau một bước, ảo ảnh chiến thần sau lưng hẳn cũng đảo lảo, đồng thời lùi về sau, giọng của Diệp Thiên cũng vang lên ngay sau đó.