Cao Thủ Tu Chân

Chương 2727




Chương 2727

“Đồ khốn!”

Dù Ares có khống chế thế nào thì chân lực trong cơ thể cũng cứ như không thuộc về hắn vậy. Chúng cử chảy ra ngoài với tốc độ không hề giảm mà ngày một nhanh hơn.

Những chủ thần đứng gần đó cảm nhận được có gì đó không ổn thì tái mặt.

Thần mặt trời Apollo là người đầu tiên có động thái. Apollo bước lên trước, tay đưa lên, lòng bàn tay hướng về phía Diệp Thiên.

“Thái dương thần quang!”

Giữa lòng bàn tay của Apollo hiện ra một quả cầu ánh sáng màu vàng, sau đó ánh sáng chiếu xuyên không gian phóng về phía trước.

“Rầm!”

Đòn tấn công giống như vũ khí lazer tấn công, nhanh hơn tốc độ âm thanh tới ba lần, lao về phía cánh tay của Diệp Thiên. Những nơi ánh sáng đi qua, không khí bỗng bị đốt cháy.

Diệp Thiên sớm đã dự liệu tới việc những vị thần của Hy Lạp sẽ ra tay, cậu lập tức thu tay lại, đấy ra một chưởng, không gian lập tức đặc quánh, luồng sáng màu vàng kia cũng bị chặn đứng lại giống như có một bức tường bằng khí vô hình đang chặn nó lại.

Diệp Thiên buông tay, Ares lập tức thõng thừng một bên vai, chỉ nghe thấy âm thanh răng rắc vang lên. cả cánh tay trái của hắn trở nên lủng lẳng, rõ ràng là đã bị tháo khớp xương.

Nhưng hắn cũng nhân cơ hội này thoát ra khỏi Diệp Thiên. Sau đó bật lùi lại hàng chục thước và kéo dãn khoảng cách với Diệp Thiên.

Diệp Thiên chặn đòn tấn công của Apollo sau đó quay người về phía Ares, đôi mắt ánh lên vẻ kinh ngạc.

Cậu không ngờ, Ares lại dứt khoát như vậy, để có thể thoát khỏi sự kìm kẹp của cậu thì chủ động tháo khớp tay của mình đế thoát được ra.

Ares cảnh giác nhìn Diệp Thiên, sau đó tay phải đỡ vai trái khẽ nhấc lên, lại là một tiếng xương nữa kêu lên, hắn đã gắn lại xương vào đúng vị trí khớp của mình .

Apollo sớm đã đi tới đứng bên cạnh Ares. Hai vị thần với ánh mắt lẫm liệt dường như đã điều động sức mạnh lên tới cực hạn. Rõ ràng là họ đã sẵn sáng khai chiến.

“Diệp Lăng Thiên, cậu chán sống rồi!”

Ares hừng hực lửa giận trong đôi mắt. Lúc nãy đứng trước Diệp Lăng Thiên, hắn đã hoàn toàn mất đi sự tôn nghiêm mà một vị thần Hy Lạp nên có. Lúc này khi đã thoát ra khỏi sự kìm kẹp thì hắn chẳng khác gì hổ được thả về rừng, cả cơ thể hắn siết chặt để chuẩn bị ra tay.

Đúng lúc này, một bóng hình đột ngột xuất hiện chặn trước mặt hắn và xua tay ra hiệu cho hắn lùi lại.

“Bố!”

Nhìn thấy người vừa tới, mặc dù cảm thấy không cam tâm nhưng hắn đành phải lùi lại.

“Diệp Lăng Thiên!”

Người bước ra chính là vua của các vị thần Hy Lạp. ông ta với vẻ mặt nghiêm túc, toàn cơ thể phát ra cốt cách của người thống soái.

“Trước đó cậu đã ra tay với Ares, liên minh thần Hy Lạp của chúng tôi sẽ không truy cứu. Chuyện này tới đây thôi!”