Chương 2716
Thực lực của Diệp Thiên đã vượt quá sự tướng tượng của ông ta, nhưng cũng chỉ khiến ông ta phải để tâm hơn thôi, còn thì ông ta vẫn cảm thấy vô cùng tự tin.
Bởi vì ông ta vẫn còn chiêu sát phạt cuối cùng: “Long Thần Thể, mở ra!”
Ông ta gầm lên, sau đó bề mặt da của ông ta bỗng phun ra khói trắng, trong nháy mắt ông ta giống như biến thành một cái nồi hơi khiến khói trắng bay ngập ngụa trong không gian nhấn chìm ông ta ở bên trong. Làn khó trắng cứ thế lan ra bao trùm cả một nửa bầu trời.
Một lúc sau, có tiếng rồng gầm vang ra từ vùng khói trắng. Một con rồng khống lồ xuất hiện. Cái đuôi của nó vung ra với tốc độ nhanh hơn tốc độ âm thanh tới ba lần, khi không ít người còn chưa kịp phản ứng thì cái đuôi đã đập mạnh về phía Diệp Thiên.
“Rẹt!
Diệp Thiên bị cái đuôi rồng quét qua lập tức tạo thành âm thanh kim loại khi va chạm. Cậu khẽ dao động ánh mắt, bật lùi tới năm bước trong không gian, mỗi một bước đều tạo ra bom khí nổ bùm bùm dưới chân, mặt nước hõm xuống rồi bắn tung lên, có thể thấy uy lực của đuôi rồng là cực kỳ mạnh.
Những người đứng quan sát đều co đồng tử, làn khó trắng tan ra, con rồng khổng lồ đập vào mắt đám đông.
Đó là con rồng trắng hoàn toàn, cơ thể dài cả chục mét, đầu dài với những cái sừng sắc nhọn, mũi thở phì phò, phun ra cả tia lửa. Khoảnh khắc nó xuất hiện, nhiệt độ của đất trời như được gia tăng chóng mặt và giống như một cái lò lửa.
Những người xem qua màn hình đều kinh hãi kêu lên, họ bàng hoàng, lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy. Hóa ra trên đời này thật sự có rồng tồn tại! Hơn nữa, còn là từ cơ thể của Bạch Phá Thiên số một Long Trì.
“Diệp Lăng Thiên, đây là cái giá mà cậu đã khiêu khích tôi!”
“Hôm nay tôi sẽ phá tan thần thoại bất bại của cậu, cậu và Đế Vương Điện sẽ phải bị tiêu diệt!”
Con rồng trắng khẽ mở miệng, nói tiếng người với giọng điệu vô cùng bá đạo và tràn đầy sát khí.
Diệp Thiên ở cách đó hàng chục thước, đối diện với một nhân vật khủng khiếp như vậy mà cậu cứ như nhìn con sâu cái kiến, chỉ nhấc chân bước tới.
Trước màn hình tivi, rất nhiều người bạn của Diệp Thiên đều không khỏi siết chặt nắm đấm.
Diệp Thiên liệu có thế thắng nổi không?
Con rồng khủng khiếp ở trước mặt mà Diệp Thiên vẫn vô cùng thản nhiên. Cậu vỗ ngực, khẽ nhếch miệng cười
“Đây là cơ thể thật của ông đấy à?”
“Trông to xác đấy, chỉ đáng tiếc… vẫn không đỡ nổi một đấm!”
Câu cuối cùng vừa vang lên thì cậu đạp mạnh chân xuống.
“Rầm!”
Cậu lập tức lao đi với tốc độ nhanh hơn âm thanh, trong chớp mắt đã tới trước mặt con rồng trắng khổng lồ và đấm mạnh xuống.
Âm thanh nặng nề vang lên, con rồng trắng khổng lồ vẫn chưa kịp phản ứng thì đã cảm thấy vùng bụng bị đau kịch liệt, phát ra tiếng kêu thảm thiết. Vùng bụng với những cái vảy rồng của nó nứt ra, máu bắt đầu xối tung tóe.
Cảnh tượng đó khiến cho Long Đoạn Tung phải trợn tròn mắt với vẻ kinh hãi.