Chương 2642
“Diệp Lăng Thiên, cậu cũng can đảm đấy!”.
Diệp Thiên ra tay, bốn vị môn chủ đều tỏ vẻ bình tĩnh, không hề có động tác nào. Lúc bàn tay màu xanh sẫm sắp sửa đến trước mặt bọn họ, một màn chắn ánh sáng đột ngột dựng lên.
Bàn tay ánh sáng màu xanh lam đánh thẳng vào màn chắn ánh sáng.
Màn chắn ánh sáng hơi dao động, bị quyền ấn đánh lõm vào trong. Nhưng quyền ấn chỉ tiến sâu được khoảng một trượng thì không thể tiến thêm nữa, hoàn toàn bị chặn lại.
‘Hả?”.
Diệp Thiên lia mắt nhìn sang, ba bóng người đang đứng sóng vai nhau, trong mắt lóe lên ánh sáng thần.
“Ba vị trưởng lão của Thần Ý Môn đồng thời ra tay rồi!”.
Đám đông đang quan sát trận chiến thấy vậy đều kêu lên kinh ngạc. Ba người vừa ra tay chính là ba vị trưởng lão của Thần ý Môn.
Sức mạnh tinh thần của ba người nọ giống như thủy triều tầng tầng lớp lớp, ngưng tụ thành màn chắn ánh sáng trên trời, ngăn chặn một quyền của Diệp Thiên.
“Diệp Lăng Thiên, cậu mà cũng muốn giao đấu với các môn chủ, thật là không biết lượng sức mình!”.
Tam trưởng lão của Thần Ý Môn cười nhạt lên tiếng: “Đối phó cậu mà cần đến các môn chủ ra tay hay sao?”.
Ông ta dứt lời, tinh thần đột nhiên bùng nổ, giống như núi lửa phun trào.
Nhị trưởng lão và đại trưởng lão của Thần Ý Môn cũng đồng thời phối hợp, sức mạnh tinh thần cuộn trào như sóng thần. Màn chắn ánh sáng khổng lồ bỗng hóa thành tấm lưới thu nhỏ lại, ép vầng sáng màu xanh sẫm vào trong.
“Vụt!”.
Lúc này, ở trên trời đang là cuộc chiến sức mạnh tinh thần cực kì hung hãn, dòng khí mạnh mẽ tràn ra, phát ra tiếng kêu kịch liệt. Mặt đất nứt ra từng lớp, bề mặt cuộn lên, một vài tu sĩ tu vi hơi yếu quan sát trận chiến đều cảm thấy đầu óc quay cuồng, thần trí rơi vào hỗn loạn trong thời gian ngắn.
Đó chính là sự đáng sợ của tu sĩ luyện thần, nhân vật đỉnh cao giao chiến khiến tất cả mọi thứ rung chuyển, vô số tu sĩ run sợ.
“Hừ, dựa vào ba người các ông sao mà muốn ngăn tôi sao?”.
Đòn tấn công bị phá tan, Diệp Thiên chỉ cười nhạt, nhếch môi chế giễu.
Cậu chắp tay đứng đó, dưới chân không gió tự chuyển động, cơ thể chậm rãi nâng lên trời cao. Tia sáng thần trong mắt cậu chuyển từ màu xanh sẫm sang màu xanh da trời. Quyền ấn khổng lồ do sức mạnh tinh thần của cậu ngưng tụ thành cũng tỏa ra ánh sáng màu xanh lam rực rỡ. Sau đó, dòng khí mạnh mẽ lan ra, quyền ấn khổng lồ lại bắt đầu xoay tròn mãnh liệt.
“Vù vù!”.
Tiếng ma sát nổ ra, như vang lên sát bên tai tất cả mọi người. Màn chắn ánh sáng vốn cứng chắc bị quyền kình xoay tròn khoan thủng một lỗ hổng cực lớn có thể thấy bằng mắt thường.
“Cái gì?”.
Ba vị trướng lão của Thần Ý Môn đều biến sắc, Diệp Thiên lại bình thản thốt ra một chữ.
‘Phá!”.