Chương 2628
“Quyền trưởng lão đã nhận được sự chữa trị từ các vị trưởng lão của các viện, vết thương đã dần chuyển biến tốt nhưng do ông ấy miễn cưỡng sử dụng Xuất Linh Chi Pháp nên linh trí đã bị đảo lộn, dù có các vị trưởng lão hổ trợ thì e rằng cũng không thể nào hồi phục được thần thức!”
“Vậy sao?”
Cao Chấn Tùng nghe thấy vậy thì chậm rãi gật đầu, không biết ánh mắt là vui hay buồn, chỉ thấy ông ta khẽ ngước nhìn về phía Cao Hách.
“Nói cho bố biết con định làm gì?”
Cao Hách khẽ khựng người, rơi vào im lặng một lúc sau đó đôi mắt hừng hực sự tức giận.
“Thưa bố, con muốn báo thù, con nhất định phải báo thù!”
“Dù đó có là kẻ mạnh số một thế giới trần tục, dù nó có quan hệ gì với Tam Nhất Môn thì con cũng phải báo thù!”
“Nỗi nhục này, chỉ có máu tươi mới có thể rửa sạch được!”
Hắn nói xong thì đột nhiên quỳ xuống trước Cao Chấn Tùng và dập đầu.
“Thưa bố, từ nhỏ tới lớn con chưa từng cầu xin bố chuyện gì, hôm nay con xin bố để con điều động sức mạnh tinh nhuệ nhất của Thần Ý Môn tìm Diệp Lăng Thiên để rửa mối nhục này!”
Giọng nói của Cao Hách vang vọng trong cung Dưỡng Thần. Cao Chấn Tùng không nói gì, chỉ nhìn chăm chăm vào Cao Hách đang cúi đầu.
Cao Hách cứ cúi đầu như vậy, không thấy Cao Chấn Tùng nói gì thì hắn vẫn giữ nguyên tư thế như thế.
Một lúc sau, một tiếng cười vang lên trong cung Dưỡng thần, Cao Chấn Tùng nâng tay và kéo Cao Hách dậy.
“Tốt, tốt lắm!”
Cao Chấn Tùng nhìn Cao Hách, đôi mắt ánh lên vẻ tán thưởng.
“Con trai của Cao Chấn Tùng thì phải nên như vậy, có thù trả thù, có oán trả oán!”
“Diệp Lăng Thiên cướp mất vợ chưa cưới của con, ngoài nỗi hận này thì cậu ta còn tấn công và khiến trưởng lão bị thương, còn bắt con phải khuất phục. Đây không chỉ là nỗi nhục của con mà còn là đại nhục của Thần Ý Môn.
“ở tiểu thế giới này, Thần Ý Môn trước giờ luôn được người khác ngưỡng vọng chứ làm gì có chuyện bị người khác uy hiếp?”
Diệp Lăng Thiên, chúng ta phải giết chết. Dù có phải dốc toàn lực thì cũng phải khiến cậu ta phải trả giá!”
Kẻ mạnh hàng đầu Huyền Môn lúc này đế lộ ra sát ý mãnh liệt, đôi mắt ánh lên vẻ lạnh lùng.
Cao Hách không ngờ, người bố trước giờ luôn điềm tĩnh của mình lại cũng có vẻ ghê gớm, lạnh lùng như vậy.
Sau khi hắn cảm thấy ngạc nhiên thì đôi mắt bỗng ánh lên vẻ hào hứng tới kỳ lạ.
“Cảm ơn bố!”
Hắn đứng dậy, vẻ hào hứng trên mặt dần biến mất và thay vào đó là sự bình tĩnh đến khác thường.
“Thưa bố, Diệp Lăng THiên chúng ta phải giết chết, nhưng nếu giết cậu ta thì không hề đơn giản!”