Cao Thủ Tu Chân

Chương 2621




Chương 2621

Cậu nhìn về hướng đông xa xa, nơi có dãy núi Tứ Tượng.

” « Tứ Tượng Chuyến Luân Quyết » , có lẽ đã đến lúc tôi phải diện kiến xem mặt mũi nó ra sao rồi!”

Diệp Thiên có linh cảm mơ hồ rằng có thể tìm được cách khôi phục Phệ Thiên Huyền Khí trong « Tứ Tượng Chuyển Luân Quyết» này!

ở phía trước núi Tứ Tượng, có hai bóng người đi cạnh nhau, đó chính là Diệp Thiên và Yến Khinh Vũ.

Họ rời khỏi núi Băng Linh và đi thẳng đến Tứ Tượng Tông, họ đi không ngừng nghỉ và cũng không gặp lại Thiên Luân nữa.

Khi đến chân núi Tứ Tượng, bốn đệ tử bảo vệ núi của Tứ Tượng Tông đang định tiến lên hỏi, nhìn thấy Diệp Thiên, tất cả đều dừng lại, chắp tay với Diệp Thiên.

“Cậu chủ Diệp Thiên, cậu đã trở lại rồi!”

Tứ Tượng Tông gồm bốn nhà là nhà họ Bạch, nhà họ Đoạn, nhà họ Tào, nhà họ Thi và nhà họ Thi từng là gia tộc số một trong Tứ Tượng Tông. Kể từ khi Thi Tú Vân tiếp nhận chức vị gia chủ nhà họ Thi, Diệp Thiên nghiễm nhiên trở thành thiếu gia chủ của nhà họ Thi. Các đệ tử của Tứ Tượng Tông nhìn thấy cậu đều phải khom mình hành lễ.

Hơn nữa, ngoài thân phận là thiếu gia chủ của nhà họ Thi, các đệ tử Tứ Tượng Tông này cũng không dám tỏ ra bất kính với cậu, hình dáng một mình áp đảo tất cả của Diệp Thiên trong nhà họ Thi ngày hôm đó đã in sâu vào tâm trí của mỗi người họ rồi.

“ừ!”

Diệp Thiên gật đều với bốn người bọn họ, sau đó chỉ vào Yến Khinh Vũ.

“Đây là Yến Khinh Vũ của Tam Nhất Môn, chắc các anh cũng từng nghe nói đến cô ấy, giờ tôi sẽ đưa cô ấy lên núi!”

“Yến Khinh Vũ?

“Công chúa Tam Nhất Môn?

Nghe Diệp Thiên giới thiệu, bốn đệ tử Tứ Tượng Tông đều giật mình kinh ngạc.

Siêu thiên tài này đứng thứ hai trong bảng xếp hạng thiên tài Huyền Môn, đồng thời cô cũng là mỹ nhân tuyệt sắc số một trong bảng xếp hạng người đẹp Huyền Môn, họ đương nhiên biết rất rõ.

Nhìn thấy thái độ lạnh lùng và cao ngạo của Yến Khinh Vũ, bốn người đều hít sâu một hơi, thầm cảm thấy thần thông của Diệp Thiên thật rộng lớn, đến nỗi có thể “hái” xuống được cả đóa sen tuyết kiêu hãnh này.

Yến Khinh Vũ không quan tâm đến suy nghĩ của bốn người họ mà chỉ cảm thấy cách xưng hô của họ với Diệp Thiên hơi khó hiểu.

“Cậu chủ Diệp Thiên?”

Cô ta nghiêng đầu nhìn Diệp Thiên với ánh mắt dò hỏi.

“Vừa đi vừa nói!”

Diệp Thiên biết cô ta đang khó hiểu, lập tức nháy mắt với cô, hai người cùng nhau leo l3n đỉnh núi.

Trên đường núi, Diệp Thiên đã kể lại chuyện mình tiến vào tiểu thế giới như thế nào, sau đó đến nhà họ Thi để giải cứu Thi Tú Vân, và kể lại một lượt chuyện mình khuấy đảo ở nhà họ Thi ra sao. Yến Khinh Vũ càng nghe càng ngạc nhiên, cô ta chưa từng nghĩ rằng mẹ của Diệp Thiên lại là người của tiểu thế giới,

còn Diệp Thiên lại có thân phận phức tạp như vậy.

“Vậy có nghĩa là hiện giờ mẹ anh đang cai quản nhà họ Thi, còn anh vì có quan hệ với bà ấy như vậy nên anh được xem như là thái tử của nhà họ Thi rồi?”

Đôi mắt đẹp của Yến Khinh Vũ chớp chớp, cô ta nhìn Diệp Thiên, hàng lông mày lộ rõ niềm vui.