Cao Thủ Tu Chân

Chương 2618




Chương 2618

Thiên Luân không quay đầu lại, nhưng giọng nói vẫn thờ 0 lãnh đạm.

“Chỉ tiếc là với chút sức mạnh này vẫn chưa đủ đâu!”

Cánh tay Diệp Thiên khẽ run lên, lực phản chấn vừa rồi còn chưa tiêu hóa hết, cậu đã thực sự lĩnh hội được sức mạnh của chủ nhân Đại Thiên Cung.

Nhưng cậu không hề có ý định rút lui, mà một ý định chiến đấu mạnh mẽ dâng lên trong mắt cậu.

“Thú vị đấy, nếu như ông đã tự tin như vậy thì thử lại xem!”

Hai nắm tay cậu đan vào nhau, toàn thân như dây cung rút ra, cậu sẵn sàng xông lên lần nữa.

Nhưng vừa bước lên bước chân đầu tiên, Thiên Luân đột nhiên quay đầu lại, trong đáy mắt lạnh lùng hiện lên một tia sắc bén.

“Hạng kiến cỏ, thực sự cho rằng tôi sẽ không giết cậu sao?”

Vừa dứt lời, gã liền giơ lòng bàn tay lên vẫy nhẹ về phía Diệp Thiên và Yến Khinh Vũ.

“Xoẹt!”

Hàng trăm mét vuông tuyết đột nhiên sụp đổ, một luồng áp lực mạnh mẽ bao trùm lấy Diệp Thiên và Yến Khinh Vũ, cùng với tuyết tan, họ rơi thẳng xuống vực sâu tăm tối!

“Bùm!”

Tuyết đột ngột đổ ập xuống, mặt đất rộng mấy trăm mét vuông dường như tách ra với xung quanh, hóa thành vô số mảnh vỡ, khu vực nơi Diệp Thiên và Yến Khinh Vũ đang đứng, trọng lực đột nhiên tăng lên, trở nên gấp hơn mười lần so với bình thường, giống như có một sức mạnh vô hình từ trên không trung giáng xuống, đè nặng Diệp Thiên và Yến Khinh Vũ xuống vực sâu tăm tối.

“Gã này!”Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Diệp Thiên ở trên cao, ánh mắt thay đổi, áp lực cuồng bạo dâng trào cứ như thế đè trên đầu cậu, giống như một bức tường vô hình nhưng kiên cố liên tục đè cậu xuống dưới lòng đất.

Trong ánh mắt cậu, ngoài sự ngạc nhiên còn có một chút tức giận xen lẫn.

Tuy rằng áp lực này rất mạnh, nhưng đối với cậu, nếu như sử dụng Phệ Thiên Chi Thể, cộng thêm sức mạnh tinh thần ở cảnh giới dung nguyên, cậu có thể phá vỡ để thoát khỏi nó, nhưng lúc này cậu lại không dám manh động.

Bởi vì Yến Khinh Vũ đang ở bên dưới cậu, một khi cậu thoát khỏi luồng áp lực này, đồng nghĩa với việc luồng áp lực này sẽ xuyên qua cậu, trực tiếp đánh trúng người Yến Khinh Vũ.

E rằng ngay cả một người thuộc cảnh giới truyền thuyết thiên cấp cũng khó lòng chống đỡ được áp lực nặng nề ở cấp độ này, còn Yến Khinh Vũ chỉ có tu vi hoàng cấp, muốn chống đỡ lại với nó, chắc chắn là chuyện mơ mộng hão huyền.

Chỉ cần chạm vào áp lực này, cô ta sẽ bị đè tan xương nát thịt, chết luôn tại chỗ.

Trong bóng tối vô tận nơi Yến Khinh Vũ đang đứng, cô ta chỉ có thể dựa vào tu luyện của bản thân mới có thể nhìn thấy bóng lưng của Diệp Thiên trong vòng mười mét, cô ta điều động chân lực toàn thân, muốn đứng vững trên không trung, nhưng mỗi khi cô ta sắp dừng bước chân thì áp lực trên đỉnh đầu lại lún xuống thêm một phần, vậy nên chỉ có thể không ngừng bị ép xuống lòng đất tăm tối.

“Diệp Thiên, tôi biết anh có cách thoát thân. Anh ra ngoài trước đi, không cần lo cho tôi!”

Sau nhiều lần cố gắng đều không có kết quả, Yến Khinh Vũ đã từ bỏ phản kháng, cô ta tuyệt vọng với tu vi sức mạnh thâm sâu khó lường của Thiên Luân, chỉ có thể cười với Diệp Thiên, hi vọng cậu có thể vứt bỏ mình, tìm cách thoát thân trước.