Cao Thủ Tu Chân

Chương 2616




Chương 2616

Mặc dù Thiên Luân chỉ đứng đó chắp tay sau lưng, nhưng Yến Khinh Vũ có thể cảm nhận rõ ràng giữa trời đất có một luồng áp lực cực kỳ cuồng bạo dâng trào, thậm chí tuyết còn bị áp lực vô hình nhấn chìm, tuyết bay đầy trời giống như không gian ngưng tụ, dừng lại trong khoảng thời gian ngắn.

Diệp Thiên nhìn chằm chằm Thiên Luân, hai mắt hơi nheo lại, đúng lý ra mà nói đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy Thiên Luân, nhưng có lẽ bới vì trong thần phủ của cậu mang thần niệm còn sót lại của Tứ Tượng Thần Quân nên ngay tức thì cậu đã gọi ra cái tên Thiên Luân.

“Hừ!”, cậu suy tư một lúc, rồi nhoẻn miệng cười.

“Chủ nhân Đại Thiên Cung, Thiên Luân, tôi vốn định lúc nào đó tới Đại Thiên Cung tìm ông, không ngờ ông lại tự mình tìm tới cửa!”

Thiên Luân không đáp lại, chỉ liếc nhìn Diệp Thiên, rồi bất chợt lắc đầu.

“Trên người cậu có sự dao động cực mạnh của linh hồn Thi Chiến Thiên, tôi còn tưởng rằng cậu chính là Thi Chiến Thiên, chỉ là thay đổi hình dạng mà thôi!”

“Nhưng bây giờ xem ra tôi đã lầm, cậu không phải Thi Chiến Thiên!”

Trong giọng điệu của gã mang một chút cảm khái, lại tựa như thất vọng: “Không ngờ cuối cùng Thi Chiến Thiên lại lựa chọn đưa chút tàn dư cuối cùng của mình kết hợp thần thức với cậu, hi sinh mình để tác thành cho cậu, thật đúng là hết sức ngu xuẩn!”

“Xem ra, đối thủ cũ này của tôi sẽ không bao giờ trở lại nữa!”

Gã nói xong rồi cũng mặc kệ Diệp Thiên, xoay người rời đi.

Hành động của Thiên Luân khiến ánh mắt Diệp Thiên ngưng lại, trong lòng cảm thấy hơi khó hiếu.

Thiên Luân này đột nhiên xuất hiện, giờ lại đột nhiên xoay người rời đi, cậu cảm thấy khó có thể tưởng tượng nối.

Cậu vốn nghĩ rằng Thiên Luân đến gặp mình là để giải quyết mối ân oán năm xưa với Tứ Tượng Thần Quân, nhưng kết quả lại bình tĩnh một cách kỳ lạ.

“Ông đến tìm tôi chỉ để nói điều vô nghĩa này thôi sao?”

Ánh mắt Diệp Thiên sắc bén: “Chi bằng đơn giản thế này thôi nhé, nói thẳng mục đích của ông ra đi!”

Bước chân của Thiên Luân dừng lại, nhưng gã không quay lại, mà chỉ nhẹ nhàng vẫy tay và giọng điệu rất bình tĩnh.

“Tôi vốn tưởng rằng cậu chính là Thi Chiến Thiên. Là đối thủ cũ của tôi, ông ta rất có thể sẽ can thiệp vào kế hoạch ngàn năm của tôi, vì vậy tôi muốn tìm ông ta và gi3t ch3t ông ta trước khi ông ta khôi phục lại sức mạnh!”

“Nhưng tôi đã sai, cậu không phải Thi Chiến Thiên, ông ta đã chết rồi!”

“Trên thế gian này, người duy nhất có thế ngăn trở tôi chính là Tứ Tượng Thần Quân, một khi ông ta đã ngã xuống thì cả thế giới rộng lớn này không còn ai có thể trở thành mối đe dọa với tôi nữa!”

“Còn cậu, cho dù có kết hợp với ý thức còn sót lại của ông ta, nhưng với thực lực của cậu, cậu còn không đủ tư cách đế tôi ra tay!”

Trong giọng điệu của gã có sự tự tin mạnh mẽ, cứ như Diệp Thiên ở trong mắt gã chỉ là một con kiến có thế dễ dàng bóp chết, thậm chí còn không đủ tư cách để gã đánh giá cao!”

Vốn dĩ gã chỉ muốn tìm Thi Chiến Thiên, người mà có khả năng gây ra mối uy hiếp cho gã để gi3t ch3t, nhưng Diệp Thiên lại không phải Thi Chiến Thiên. Gã cho rằng Diệp Thiên không mang lại mối đe dọa nào cho kế hoạch của gã.