Chương 2590
Một trong các Tứ Tiên nhìn Diệp Thiên ngạc nhiên thốt lên.
Diệp Thiên lạnh lùng phát ra tiếng cười giọng mũi.
“Tôi đã nói rồi, cho dù các người có dùng cách gì thì tôi vẫn có thể đi và đến tự nhiên ở Tam Nhất Môn này”.
Với thực lực bây giờ của Diệp Thiên, cậu có thể không để đỉnh cao cảnh giới truyền thuyết thiên cấp vào mắt, dù bốn vị đỉnh cao cảnh giới truyền thuyết thiên cáp cùng hợp sức lại, cậu cũng xem thường, cho đến giờ chỉ có những người thoát khỏi cảnh giới truyền thuyết như Bạch Viêm Minh, Yến Băng Lăng mới có thể khiến cậu xem trọng.
Mặc dù Tuyệt Thiên Băng Lao rất mạnh nhưng không thể trói được người có sức mạnh tinh thần thể xác đã thay da đổi thịt là cậu. Ánh mắt Yến Băng Lăng liên tục thay đổi, trước đó bà ta đã cảm nhận được sức mạnh tu vi khác thường của Diệp Thiên, nhưng bà ta không ngờ thực lực của Diệp Thiên lại đáng sợ hơn bà ta nghĩ.
Nhưng bà ta không hổ là chủ của một tông môn, sắc mặt ngay lập tức trở lại như cũ, ra lệnh.
“Nghe lệnh của tôi, các đệ tử Tam Nhất Môn đều lui về sau, các trưởng lão trong môn trên cảnh giới truyền thuyết địa cấp cùng ra tay bắt tên này lại, sống chết gì cũng kệ”.
Bà ta vừa dứt lời, các đệ tử Tam Nhất Môn đồng loạt lùi ra xa, còn Huyền Băng tam lão và tứ tiên Huyền Băng lại đời, hơi thở ai nấy cũng ngưng tụ lại, đã chuẩn bị sẵn sàng ra tay tấn công.
Diệp Thiên thấy thế cũng không tỏ thái độ gì.
“Tôi muốn gặp Yến Khinh Vũ, không rảnh ở đây dây dưa với các người, cút sang một bên!”
Nói rồi cậu giậm mạnh chân xuống, chỉ nghe thấy một tiếng nổ như sấm, cậu biến thành một luồng sáng xuyên qua vòng vây của mọi người, cho dù là Huyền Băng tam lão hay tứ tiên Huyền Băng đều không ai phản ứng lại kịp.
“Láo xược!”
Chỉ có Yến Băng Lăng, tu vi của bà ta và Bạch Viêm Minh ngang bằng nhau, cũng là người duy nhất có mặt ở đây có thể biết rõ quỹ đạo vận động của Diệp Thiên, vào lúc Diệp Thiên lao tới trước, cơ thể bà ta chỉ một chốc đã đi theo bên cạnh Diệp Thiên, đột nhiên dùng đẩy một phát.
Đòn tấn công này bao phủ cả bầu trời, chỉ thấy đường chân trời toát ra sự lạnh lẽo, một bàn tay băng lớn vươn ra định chặn đường Diệp Thiên lại.
Nhưng Diệp Thiên lại không nhìn bà ta mà giơ tay đánh một cú ra.
Thức thứ sáu của Tam Tuyệt Quyền – Vãn Thiên Khuynh!
“Ầm!”
Một sức cực lớn nổ tung ở chân trời, đánh trúng vào trung tâm bàn tay lớn băng này, đâm thủng nó khiến nó vỡ tan tành. Yến Băng Lăng cũng khá hoảng hốt bị một cú của Diệp Thiên văng ra sau, lùi lại mấy chục trượng mới đứng vững.
Ngay lúc bà ta hoàn hồn lại thì Diệp Thiên đã đi vào trong Tam Nhất Môn.
“Diệp Lăng Thiên này ở đâu mà có sức mạnh đáng sợ như vậy?”
Yến Băng Lăng không đuổi theo nữa, thầm cảm thấy hãi hùng, còn các đệ tử Tam Nhất Môn và Huyền Băng tam lão cùng Tứ Tiên nhìn thấy cảnh tượng này cũng hoảng sợ.
Diệp Thiên thế mà có thể đánh được Yến Băng Lăng, điều này có nghĩa là cậu đã có được sức mạnh vượt cả cả cảnh giới truyền thuyết thiên cấp rồi đó sao?