Cao Thủ Tu Chân

Chương 2582




Chương 2582

Ba người đứng sóng vai nhau, ánh mắt lại nhìn chằm chằm Diệp Thiên, trong mắt ngưng tụ băng giá.

Nhìn thấy ba người xuất hiện, sắc mặt Tiểu Hề đổi rồi lại đổi, không nhịn được khiếp sợ hô lên thành tiếng.

“Huyền Băng tam lão?”

Các đệ tử còn lại của Tam Nhất Môn cũng khom người cúi chào: “Bái kiếm tam lão!”

Ba người phụ nữ xinh đẹp trẻ trung như hoa bị người ta gọi là tam lão, nhưng trên mặt lại không hề có chút không vui nào, trái lại tràn đầy kiêu căng ngạo mạn.

Một người phụ nữ xinh đẹp mặc áo tím trong đó chỉ tay về phía Diệp Thiên, khẽ quát: “Diệp Lăng Thiên, cậu cũng can đảm lắm, cậu giết trưởng lão của tông môn tôi, bây giờ lại ngang nhiên xông vào tông môn tôi, trong ngàn năm lịch sử của giới thế tục, cậu là sự tồn tại duy nhất có một không hai!”

“Chỉ tiếc, cậu không nên đến đây, hôm nay núi Băng Linh này chính là nơi chôn thây của cậu!”

Ba luồng khí tức mạnh mẽ của cảnh giới truyền thuyết địa cấp đột nhiên phun trào, bao phủ đất trời! Diệp Thiên đứng đối diện với ba người, nhếch miệng nở nụ cười trêu tức, lắc lắc cổ nói.

“Nếu các bà đã thích xuất hiện từng người một, vậy tôi sẽ giải quyết từng người một!”

Ba người phụ nữ phong thái thướt tha đứng phía trước Diệp Thiên, cộng thêm hơn mười thanh niên đứng đầu của Tam Nhất Môn, đội hình này có thể nói đáng sợ kinh người.

Mà Tiểu Hề đã sớm nhìn ra, cũng chưa từng ngờ được, Huyền Băng tam lão này lại hiện thân vào lúc này.

Thực lực của ba người có thể xếp vào mười người đứng đầu trong Tam Nhất Môn, hơn nữa địa vị bọn họ trong Tam Nhất Môn cũng rất cao quý, chấp chưởng Chấp Pháp Đường, uy danh chấn động cả môn phái, vô số đệ tử Tam Nhất Môn đều xem ba người họ là ba người mạnh nhất trong Chấp Pháp Đường.

Mặc dù ba người thoạt nhìn đều có dáng vẻ tầm ba bốn mươi tuổi, nhưng tuổi tác thật sự đều đã trên trăm tuổi, được xưng là “Huyền Băng tam lão”.

“Ngạo mạn!”

Nghe thấy câu nói trêu đùa của Diệp Thiên, Huyền Băng tam lão đều cười lạnh, người đứng bên trái lại thấp giọng quát lớn, đột nhiên đánh ra một chưởng.

Người này mặc áo đỏ, được gọi là Hồng lão.

“Soạt!”

Một luồng khí lạnh lập tức tràn đến, thoáng chốc đã khiến không gian nơi này ngưng tụ thành băng.

Khí lạnh xâm nhập, khi đến trước người Diệp Thiên, đột nhiên lại bùng nổ, hóa thành một tấm lưới khí lạnh khổng lồ, bao phủ Diệp Thiên bên trong.

Ngay khi Diệp Thiên bị lưới khí lạnh bao phủ cũng không hề di chuyển, chợt nâng tay lên, đẩy sau lưng Tiểu Hề, trực tiếp đẩy cô ấy ra ngoài tầm trăm mét.

Chỉ một chuyển động nhẹ đã đưa Tiểu Hề đến một bãi cỏ bằng phẳng cách trăm mét, Tiểu Hề ngạc nhiên quay đầu, chỉ nhìn thấy vị trí của Diệp Thiên đã bị bao phủ bởi mạng lưới khí lạnh, sau đó không gian đều ngưng tụ thành băng từng tấc một, trực tiếp đông lạnh Diệp Thiên tại đó.

“Hừ!”

Nhìn thấy Diệp Thiên bị đóng băng, Hồng lão ra tay lập tức hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt vô cùng khinh thường.