Cao Thủ Tu Chân

Chương 2528




Chương 2528

Không dựa vào bất kỳ sức mạnh tinh thần hay chân khí nào, hoàn toàn là sức mạnh của cơ thể: “Khốn kiếp!”

Sự việc xảy ra quá đột nhiên khiến Thi Đoạn Uyên không khỏi tức giận mắng, nhưng dù sao hắn cũng là một trong những cường giả đỉnh cấp của nhà họ Thi, cảnh giới truyền thuyết địa cấp hàng thật giá thật.

Khoảnh khắc Diệp Thiên lao đến, bỗng giơ mạnh tay ra.

“Hắc Ma Phệ Tâm, Uyển Hồn!”

Bàn tay hắn giơ ra, sau đó năm ngón tay hơi cong lại biến thành móng vuốt sắc nhọn muốn túm lấy vai Diệp Thiên cào ra một đường.

Nhưng ngay khi bàn tay của hắn đụng vào vai Diệp Thiên thì bỗng khựng lại, hắn cảm nhận được móng vuốt của mình như đang mắc vào một hòn đá cổ, không hề dịch chuyển, còn lực va chạm của Diệp Thiên đã truyền ra theo cánh tay hắn.

“Rắc!”

Tiếng xương gãy vang lên khắp võ đài, cả cánh tay phải của Thi Đoạn Uyên gần như bị gãy trong tích tắc, không chỉ thế cú va chạm này của Diệp Thiên như đập mạnh vào không khí, sóng lực đánh thẳng phá vỡ phòng vệ chân lực của Thi Đoạn Uyên khiến hắn văng ra hơn một trăm mét, sau đó đập mạnh người xuống đất.

“Ầm!”

Tiếng nổ cực lớn vang lên, trên võ đài bụi bay tứ tung, Thi Đoạn Uyên đã lọt vào trong khói bụi mù mịt.

Còn Diệp Thiên lại cởi trần, chân lơ lửng đứng giữa không trung lạnh lùng nhìn mọi thứ xung quanh như một vị chiến thần ngự trị thiên hạ.

“Đại thống lĩnh thế mà lại thua ư”.

Đệ tử nhà họ Thi đều tỏ ra rất ngạc nhiên, chỉ cảm thấy những gì mình nghe và thấy hôm nay là một đả kích trước nay chưa từng có. Các cường giả nhà họ Thi mà họ xem là niềm tin và mục tiêu phấn đấu lại bị một thanh niên hai mươi tuổi lần lượt đánh bại, hơn nữa gần như là áp đảo, quả thật không thể tin được.

Lẽ nào những tư tưởng trước giờ mà gia tộc, tông môn truyền thụ đều là sai cả sao?

Thế giới nhỏ và giới thế tục vốn chẳng có phân biệt cao thấp, cũng chưa từng có sự cách biệt giữa người bình thường và tu tiên?

Nếu không sao thanh niên đến từ giới thế tục lại có thể đánh bại từng tu sĩ cảnh giới truyền thuyết ở thế giới nhỏ này được?

Diệp Thiên lướt nhìn đám người, sau đó giơ tay lên chỉ vào Kiệt trưởng lão đang ngồi trên ghế trưởng lão.

“Ông lão, đây là nhà họ Thi mà ông lấy làm tự hào sao? Đây là sự cách biệt giữa tiên nhân và người bình thường mà ông nói à?”

“Không đỡ nổi một đòn”.

Bốn vị trưởng lão nhà họ Thi ngoài Thi Đôn Hoàng, sắc mặt ba người còn lại kể cả Kiệt trưởng lão cũng rất khó coi.

Nhất là Kiệt trưởng lão, ông ta thầm than mình sơ suất quá, trước đó chưa từng để ý đến thực lực thật sự của Diệp Thiên, nếu không ông ta cũng sẽ không cẩu thả bắt Diệp Thiên về nhà họ Thi như thế.

Bây giờ Diệp Thiên làm loạn nhà họ Thi, không chỉ đánh bại tám thổng lĩnh của nhà họ Thi ngay trước mặt các đệ tử của nhà họ Thi, mà còn giết cả Liêm Hình – đệ tử thân truyền của tông chủ Tứ Tượng Tông. Cho dù hôm nay họ giết Diệp Thiên thì danh tiếng của nhà họ Thi chắc chắn sẽ bị tổn thất.

Thi Tú Vân nhìn Diệp Thiên coi trời bằng vung, lạnh lùng chất vấn, ánh mắt lóe lên tia vui mừng.