Cao Thủ Tu Chân

Chương 2501




Chương 2501

Cô sinh ra trong gia tộc họ Thi ở tiểu thế giới, nhà họ La ở Mai Thành cỏn con đương nhiên không lọt vào mắt xanh của cô, nhưng cho dù là như vậy, nhà họ La cũng là một gia tộc mạnh số một số hai sau các gia tộc lớn ở Huyền Môn. Cô rất muốn biết rốt cuộc Diệp Thiên có tài cán gì mà có thể khiến gia chủ nhà họ La tỏ ra khiêm tốn như vậy.

Và lúc này, cô thực sự hiểu rằng tất cả những điều này không phải vì Diệp Thiên có thân phận gì che giấu, mà bởi vì sức mạnh của Diệp Thiên.

“Gã này mạnh đến như thế sao?”

Một lúc sau, cô gái mới khôi phục lại sau cú sốc, trong mắt hiện lên vẻ không tin.

Có thể gi3t ch3t bốn vương cấp chỉ trong nháy mắt, hơn nữa trong đó còn có một người chín sao mà ba người bảy sao. Sức mạnh như vậy chắc chắn đã đạt tới hoàng cấp.

Một hoàng cấp mới ngoài hai mươi tuổi, thực lực như vậy nhìn ra toàn bộ tiểu thế giới cũng chỉ có những thiên tài hàng đầu lọt vào danh sách thiên tài mới có được. Cho dù là trong Tứ Tượng Tông, trong đám thanh niên trẻ tuổi cũng chỉ có Liêm Hình được coi là trụ cột tương lai của Tứ Tượng Tông mới có thực lực như vậy. Mà Liêm Hình mới chỉ đứng thứ ba trong Bảng xếp hạng thiên tài Huyền Môn. Điều này có nghĩa là Diệp Thiên là một thiên tài tuyệt đỉnh có thể so sánh với Liêm Hình?

Cô đã từừng gặp tất cả các thiên tài trong Bảng hạng thiên tài, nhưng Diệp Thiên lại không có trong số đó, một người như vậy xuất hiện ở tiều thế giới te khi nào? “Cô nhớc, nhớ là ng tôi món nợ ân tình đấy nhé Nhưng Diệp Thiên không biết cô gái đang nghĩ câu liếc mắt nhin cô gái rôi chuần bị xoay người

Trước đó cậu muốn cô gái dẫn mình đến thẳng nhà họ Thi, nhưng giờ cậu đã không còn hứng thú nữa. Từ quyền năng mà Huyết Như Ý mà cô gái nắm giữ có thể thấy, cô gái có thể điều khiển được bảo vật như vậy, chắc chắn có địa vị không hề thấp trong nhà họ Thi.

Nếu cậu bảo cô gái dẫn mình về nhà họ Thi, chắc chắn sẽ thu hút rất nhiều sự chú ý.

Cậu không sợ ai cả, cho dù cả nhà họ Thi dồn toàn lực đối phó với mình, cậu cũng không coi ra gì. Nhưng cậu lo lắng rằng một khi khiến nhà họ Thi sinh lòng cảnh giác, họ sẽ che giấu hành tung của Thi Tú Vân, điều này sẽ gây cản trở rất lớn đối với việc cậu tìm kiếm Thi Tú Vân.

“Này, anh chờ một chút!”

Nhìn thấy Diệp Thiên một mình rời đi, sắc mặt của cô gái lập tức thay đổi, cô vội vàng kêu to: “Anh cứu tôi, tôi còn chưa biết tên anh là gì nữa!”

“Thi Nhiễm Doanh tôi trước giờ có ơn trả ơn. Anh nói tên mình ra, sau này tôi sẽ báo đáp anh!”

Vốn tưởng rằng Diệp Thiên sẽ để lại họ tên, nào ngờ Diệp Thiên không dừng lại, mà chỉ thản nhiên phất tay.

“Không cần nữa, tôi không có hứng thú với việc báo đáp của cô nhóc đâu!”

“Sau này khi ra ngoài nên cẩn thận hơn!”

Thấy Diệp Thiên đáp lại như vậy, Thi Nhiễm Doanh cau mày.

“Ai là cô nhóc chứ?”

Cô gái giậm chân, đột nhiên lời nói trước đó của Diệp Thiên xẹt qua tâm trí cô, trong mắt cô gái chợt hiện lên một tia quỷ dị.

“Này, không phải vừa rồi anh còn muốn giao dịch với tôi, muốn tôi đưa anh đến nhà họ Thi hay sao?”

Cô ấy nói vậy, Diệp Thiên lập tức dừng lại.

“Ồ?”

“Cô đồng ý đưa tôi về nhà họ Thi rồi à?”

Cậu quay đầu lại, hờ hững nói.