Cao Thủ Tu Chân

Chương 2500




Chương 2500

“Nếu không, bốn người chúng tôi không những không ngăn được cô mà e rằng hôm nay sẽ phải ôm hận nơi này. Chỉ tiếc là, mọi chuyện đều không có ‘nếu như’!”

Đạo sĩ trung niên mỉm cười liếc mắt nhìn ba người kia, trong phút chốc, sức mạnh của bốn người đột nhiên dâng lên, linh lực mạnh mẽ gần như tăng lên gấp bội, vầng sáng phía trên tấm lưới khổng lồ đã đè bàn tay khổng lồ này xuống dưới.

“Phụt!”

Giờ phút này, cô gái đang dùng linh lực của bản thân để điều khiển Huyết Như Ý, điều này có nghĩa là chỉ có một mình cô, chống lại thực lực của bốn người, tiêu hao lớn như vậy khiến cô gái lập tức phun ra một ngụm máu.

“Cô Thi, đừng trách chúng tôi ra tay độc ác. Muốn trách thì trách cô quá trẻ con, không biết cái hiểm ác của thế đạo trong tiểu thế giới này!”

Sát khí trong mắt đạo sĩ trung niên càng lúc càng mạnh, cây phất trần trong tay ông ta đột nhiên quét ra, một luồng lực lượng mạnh mẽ ập vào, đánh nát bàn tay khổng lồ kia thành từng mảnh, Huyết Như Ý cũng phát ra âm thanh than khóc, ánh sáng tắt dần và rớt từ trên không trung xuống.

Mất đi sự chống đỡ của bàn tay người khổng lồ, tấm lưới khổng lồ bốn màu đột nhiên bao phủ, cô gái bị nhốt trong đó, lại bị bốn người bốn phương chặn ở bốn phía, không có đường lui, chỉ có thể giương mắt nhìn tấm lưới khổng lồ rớt xuống.

Ngay khi tấm lưới khổng lồ sắp chạm đến đỉnh đầu của cô gái thì một bàn tay thon thả trắng trẻo đột nhiên nhô lên ở bên cạnh, nắm lấy tấm lưới khổng lồ trước khi nó rơi xuống, rồi ấn thẳng vào giữa tấm lưới khổng lồ, giữ chặt nó trong tay, không thể tiến thêm chút nào nữa.

“Cái gì?”

Đạo sĩ trung niên và bốn người còn lại đều giật mình, nhìn chằm chằm vào giữa tấm lưới khổng lồ, họ chỉ thấy Diệp Thiên một tay đưa sau lưng, không biết đã đứng bên cạnh cô gái từ lúc nào.

Cô gái mắt nhắm mắt mở, vẻ mặt không tin, nhất thời quên mất phản ứng.

Diệp Thiên chỉ mỉm cười quay đầu nhìn cô.

“Nể tình cô và tôi có quan hệ huyết thống, tôi sẽ giúp cô lần này!”

“Phải nhớ là, muốn không sợ hãi bất cứ hiểm nguy nào thì cái cô cần không chỉ là trái tim hơn người khác một bậc mà còn cần cả sức mạnh đủ để nghiền nát mọi thứ nữa!”

Diệp Thiên vừa nói xong, bốn tia sáng từ trong lòng bàn tay của Diệp Thiên tản ra dọc theo tấm lưới khổng lồ theo mọi hướng, truyền thẳng tới đạo sĩ trung niên và bốn người kia,

Khoảnh khắc tiếp theo, một âm thanh khẽ truyền đến.

“Bùm!”

Ba vương cấp bảy sao, một vương cấp chín sao, gần như không phân trước sau, lần lượt nổ tung thành một màn sương máu!

“Bùm!”

Bốn vương cấp đều bị tan thành một màn sương máu, chuyển xảy ra trước sau không đến mười giây, đôi mắt của cô gái đóng băng, ngây ra khi chứng kiến tất cả những điều này.

“Sao có thể như vậy được?”

Cô gái lẩm bẩm một mình, vẫn chưa hoàn hồn sau cảnh tượng kinh hoàng.

Ngay từ khi lên thuyền, cô ấy đã để ý đến Diệp Thiên, nhưng không phải vì bản thân Diệp Thiên, mà là do La Không Nhàn đích thân đưa Diệp Thiên lên thuyền, hơn nữa thái độ thân thiện và còn mang cả vẻ cung kính, điều này khiến cô gái rất tò mò.