Cao Thủ Tu Chân

Chương 2447




Chương 2447

Sắc mặt của Diệp Thiên vẫn không thay đổi, từ từ thu hồi ánh mắt, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.

Đêm lửa trại kéo dài đến tận khuya mới kết thúc, sau khi trong đoàn xe chỉ còn lại mấy người gác đêm đi tuần, những người còn người nào người nấy đều đi ngủ.

Diệp Thiên dựa vào lâu đài cát bên cạnh, đang định vận hành Phệ Thiên cửu Chuyến, trùng tu Phệ Thiên Huyền Khí thì La Túc lại đột nhiên nhích lại gần.

Anh ấy liếc nhìn xung quanh một cái, sau đó thấp giọng nói: “Người anh em họ Diệp, đừng trách đại ca không nhắc nhở cậu!”

“Cô hai tâm địa thiện lương, hơn nữa xinh đẹp tuyệt trần, cậu bị cô ấy thu hút là điều rất bình thường, nhưng cậu nhất định phải nhớ kĩ, cô ấy và chúng ta không phải là người cùng một tầng lớp!”

La Túc dừng lại, giọng nói trầm hơn mấy phần: “Đặc biệt là ở Mai Thành, tuyệt đối không được để người khác biết được cậu đối với cô hai có tơ tưởng hão huyền gì, nếu để người khác biết được, kết cuc nhất đinh sẽ cưc kì thê thảm!”

Diệp Thiên nghe vậy, cũng không có quá nhiều biểu cảm: “Tại sao?”

La Túc nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh của Diệp Thiên, lập tức nhíu mày: “Bới vì cô ấy là vợ chưa cưới của cậu cả Lăng Phong!”

“Lăng Phong?”

Ánh mắt Diệp Thiên khẽ thay đổi, cảm thấy cái tên này dường như có mấy phần quen thuộc.

Cậu trầm ngâm một lát, lúc này mới nhớ ra, lúc ở Sâm Hải Mật Lâm, tên nhóc xuất kiếm đánh lui Diêm Lang, sau đó hách dịch quát tháo cậu, không phải tên là Lăng Phong sao?

Diệp Thiên không biết hai người này liệu có phải là cùng một người hay không, cậu quay đầu lại nhìn về phía La Túc, tùy ý nói: “Nói như vậy, Lăng Phong này rất lợi hại rồi?”

“Lợi hại?”

La Túc lắc đầu cười khổ, “Đâu chỉ là lợi hại a!”

Cậu cả Lăng Phong là người thừa kế duy nhất đời này của nhà họ Lăng ở Mai Thành, là con trai trưởng duy nhất của gia chủ nhà họ Lăng.”

“Gia chủ nhà họ Lăng tuổi về già mới có con, vẫn luôn coi cậu cả Lăng Phong là bảo bối, từ nhỏ đã bồi dưỡng cậu ấy như một người thừa kế của nhà họ Lăng, đã dốc hết toàn bộ tài sản và nguồn lực của nhà họ Lăng, từ nhỏ tới lớn, cậu cả Lăng Phong có thể nói là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, hầu như chưa từng có ai dám làm trái ý cậu ấy!”

La Túc càng nói, giọng càng trở nên nghiêm túc, mang theo vẻ vô cùng hâm mộ: “Cậu cả Lăng Phong, cậu ấy không chỉ xuất thân hiển hách, mà thiên phú luyện khí cũng thuộc hàng đính, thuộc hàng nhân vật thiên tài trăm năm hiếm có!”

“Năm nay, cậu ấy chỉ mới 20 tuổi, nhưng đã trở thành học viên hạt giống số một của Học viện Khiên Kham, liên tiếp ba năm liền nắm giữ vị trí đứng đầu của bảng xếp hạng sức mạnh học viên của Học viện Khiên Kham, là thiên tài thiếu niên được nội bộ sáu tông Huyền Môn chọn!”

“Hửm?”

Nghe vậy, biểu cảm của Diệp Thiên cũng đã có mấy phần thay đổi.

“Học viện Khiên Kham?”

Cậu nhớ lại, lúc ở Sâm Hải Mật Lâm gặp được Lăng Phong và đám người La Thanh Chỉ, trên người bọn họ đều mặc đồng phục màu xanh lam và trắng, trên ngực áo còn viết hai chữ “Khiên Kham”, hiện giờ xem ra, hai chữ đó chính là chỉ Học viện Khiên Kham mà La Túc vừa nhắc đến.

Cũng tức là nói, đám người Lăng Phong, bao gồm cả La Thanh Chỉ, đều là học viên của Học viện Khiên Kham.